Ngay chiều hôm đó, Chu Lâm Phong nhận được một cuộc điện thoại. Là của Hứa Hàn Kinh.
Đại loại là bảo cô đến trường một chuyến, thầy Tô cần gặp. Bởi thầy chẳng có Weixin của cô.
Chu Lâm Phong khoác một chiếc áo khoác sau đó đến trường. Hôm nay cô được nghỉ cả buổi chiều.
Đến nơi, Chu Lâm Phong thấy Hứa Hàn Kinh đang lười biếng tựa lưng vào cây cột to trước cổng trường.
“Đã trích xuất camera xong rồi sao?”
Mặc dù đã xế chiều nhưng thời tiết hầu như chẳng có nắng mà còn hơi se lạnh. Hứa Hàn Kinh chỉnh áo khoác Chu Lâm Phong để cô không bị lạnh, miệng cười cười.
“Anh đây đã ra tay giúp cậu thì cần camera làm gì?”
Hai người cùng đến văn phòng giáo viên, chẳng biết lúc đó nghĩ gì, Chu Lâm Phong lại nói với Hứa Hàn Kinh.
“Tôi thực sự không đánh!”
Khóe môi Hứa Hàn Kinh nâng cao, thừa cơ hội cả hai đang đi lên cầu thang không chú ý mà đặt tay lên đầu cô xoa hai cái.
“Tôi tất nhiên tin cậu!”
Trong văn phòng có thầy Tô, thầy Quách và cả Trần Tiếu Tiếu. Chu Lâm Phong để ý thấy đôi mắt của Trần Tiếu Tiếu vừa sáng còn nghênh nghênh với cô mà giờ đã sưng húp.
Thầy Quách nói với giọng điệu ôn hòa.
“Sáng nay khiến em phải chịu uất ức vì học sinh lớp thầy, thầy thực sự rất áy náy.”
Thầy Tô đưa mắt nhìn Hứa Hàn Kinh, khỏi cần hỏi ông ấy cũng biết là do Hứa Hàn Kinh làm nhưng dù gì đây cũng thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-nam-chinh/3360686/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.