Tại văn phòng giáo viên lúc này, thầy Tô đang chấm bài kiểm tra thử của lớp mình. Lớp ông xưa nay đều ở mức dưới trung bình, chỉ lác đác vài trò đạt mức khá. Vừa chấm bài, thầy Tô vừa lắc đầu ngao ngán. 
Bỗng, mắt ông ngưng lại trên một tờ bài làm, nét chữ nắn nót, đẹp đẽ, xuống dòng đều thụt lùi đúng một ô, quan trọng hơn hết đó là từ câu 1 đến câu 5 đều cho ra kết quả chính xác. Vốn dĩ ông đã có chút sốc rồi, nhưng sau khi đọc bảng tên phía trên, ông đã không giữ nổi bình tĩnh. 
“Chu Lâm Phong, 12D” 
Thầy Tô đã đọc đi đọc lại cụm từ này ít nhất ba lần. Trò ấy vậy là làm được cả câu vận dụng cao như câu 5? 
Lúc ông gác kiểm tra đều để mắt đến Chu Lâm Phong, ông có thể chắc chắn rằng trò ấy không chép phao cũng chẳng xem bài Châu Tử Du vì Châu Tử Du cũng chẳng khác gì. 
Ông quyết định cất bài của Chu Lâm Phong qua một bên, đợi khi có thời gian sẽ hỏi cho ra nhẽ. 
Chuông báo tan học, các học sinh ai nấy đều ùa ra như thác, duy chỉ Chu Lâm Phong đứng lại chờ cho bọn họ tản hết rồi mới đi, cô ghét phải chen lấn. 
Châu Tử Du nán lại: “Đại tỷ, tối đi 1991’s không?” 
*1991’s: tên của một quán bar. 
Chu Lâm Phong nhẹ lướt qua người Châu Tử Du, chỉ bỏ lại hai từ: Không đi! 
Châu Tử Du cả ngày hôm nay đều bị thái độ của Chu Lâm Phong làm cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-nam-chinh/2751612/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.