Trong đầu Cố Thừa Dịch trống rỗng.
Trên má vừa chạm vào một vật mềm mại, không phải như anh tưởng chứ?
Thẩm Niệm vì.. vì cái gì lại hôn anh?
Chẳng lẽ là hai ngày nay ngủ chung giường nảy sinh cảm tình? Giường anh như vậy cô vẫn ngủ ngon, so với giường màu xanh bồ công anh của cô còn có thể ngủ ngon hơn sao?
Anh nghĩ lung tung, trong đầu suy nghĩ đủ các lý do, cuối cùng vẫn không có manh mối gì.
Chỉ số thông minh Cố Thừa Dịch có cao cũng không thể tưởng tượng được mạch não Thẩm Niệm suy nghĩ, bởi vì anh quay mặt đi để lại sườn mặt làm cô nghĩ rằng anh muốn cô hôn má.
Nguyên nhân gây ra khác nhau, kết quả cuối cùng vẫn hoàn hảo a.
Tình huống bị hôn tuy ngoài ý, nhưng tâm tình Cố Thừa Dịch có biết bao nhiêu là thích thú, cái yêu cầu đơn giản "Cầu xin tôi" căn bản sao so được.
"Khụ, tôi có việc đi ra ngoài một chút."
Anh đi rất nhanh, không phải, giống như chạy trối chết vậy.
Sắc mặt người chủ động hôn Thẩm Niệm hồng hơn, cô vậy mà vì muốn có tiền để trang trí nhà, sa đọa đi đùa giỡn mỹ nam.
Khụ, mỹ nam cực phẩm như vậy, trao đổi với tiền trang trí cũng không thiệt thòi gì.. Mà không đồng ý chứ.
Thoát khỏi không gian hai người, Cố Thừa Dịch ở bên ngoài gặp người đàn ông mặc tây trang, anh không nhớ rõ người này tên gì, cũng không có hứng thú biết trình độ của anh ta thế nào.
Thẩm Niệm vì căn hộ kia, chủ động mà hôn anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-lao-dai/1072816/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.