Thẩm Niệm phản ứng đầu tiên là quay đầu nhìn nam chính ở phía sau đang giải thích: "Không phải tôi làm!"
Trong ánh mắt kia, nam chính nhìn cô tựa như đang xem một người thiểu năng trí tuệ hết thuốc chữa.
Ban ngày, hai người bọn họ cùng nhau ra cửa đi làm, buổi tối ăn cơm cùng nhau xong ngồi xe trở về, đâu ra thời gian mà đem nhiều đồ vật vác qua vác lại?
Nếu như cô qua một đêm liền thu mua thím Trần làm việc giúp cô, thì Cố Thừa Dịch.. Vẫn sẽ cao hứng, khụ.
Hoảng loạn đi qua, Thẩm Niệm rất mau khôi phục bình tĩnh: "Thật ra tôi đã dùng 300 vạn để mua nhà ở, còn ít tiền thì dùng mua đồ nội thất trang trí, tiền thuê nhà và trang trí phòng ở không đủ, cùng với các loại phí sinh hoạt cần trang trải, tài chính rất eo hẹp, nên tôi sẽ không mua được nhiều hàng hiệu như vậy."
Liếc mắt nhìn lại một cái, phòng để quần áo bày biện tất cả đều là hàng hiệu, tuyệt không phải loại người thân đang mang nợ vì mua nhà như cô có thể gánh vác.
"Tôi biết." Cố Thừa Dịch nói: "Chắc là thím Trần mua."
Khóe miệng Thẩm Niệm hơi gượng: "Gu thời trang thím Trần thật hiện đại."
Đinh Hạ Vân vung tiền như nước, mua đồ không nhìn cái gì hàng hiệu mới nhất của các thương hiệu quốc tế lớn như Chanel mà chạy tới một lần nhìn, thì cũng nhận ra ngăn tủ này đó.
Cố Thừa Dịch không trả lời đề tài vỏ tỏi của cô, cằm khẽ nâng: "Còn không đi tắm?"
Quần áo tắm rửa, mỹ phẩm dưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-lao-dai/1072813/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.