Vừa mở miệng nói được một chữ, Cố Thừa Dịch đã không nói tiếp nữa, nói thật, hắn liền ngu.
Thẩm Niệm có thể hạ hắn độc gì chứ, độc tình ư?
Ngôn ngữ nam chính của Thẩm Niệm level 10 nhưng cũng không lợi hại đến nỗi nghe được toàn bộ thông tin chỉ qua một chữ.
Nhìn sự hỗn loạn trên mặt người đàn ông, lại nhìn những nguyên liệu đắt tiền trên bàn nếu không bỏ tủ lạnh hay ăn ngay thì rất dễ hư hỏng, yên lặng cầm bát đũa trước mặt anh ném vào trong nước sôi lăn qua một lần, rồi vẩy vẩy cho ráo nước mới đặt lên bàn.
"Ăn đi."
Cố Thừa Dịch mặt không đổi nhìn bát đũa còn dính chút nước, bất đắc dĩ nhúng thịt bò Kobe rồi chấm tương ăn.
Ừm, tạm được.
Đợi Thôi trợ lý và Điền trợ lý mang quầy khử trùng cùng nguyên một bộ bát đũa lên lầu, chỉ thấy tổng giám đốc có thói sạch sẽ và chứng cưỡng chế của bọn họ đang ngồi trước bàn nhỏ, trên là một đống ngổn ngang cơ bản không thành một bộ mâm, nhúng nguyên liệu bọn họ đưa tới lúc chạng vạng tối.
Không đợi Thẩm Niệm do dự khách khí một chút mời bọn họ ăn cơm, để tránh mất hảo cảm thì hai vị trợ lý đã lanh lẹ chạy mất.
Không cần phiền não nữa.
Nhìn bát đũa và quầy khử trùng bị mang đến trễ, Cố Thừa Dịch: "..."
Quên đi, ăn cũng ăn rồi.
Ăn lẩu so với ăn sủi cảo dễ ra mồ hôi hơn, nước mắt nước mũi chảy hết ra.
Thẩm Niệm không suy nghĩ lần lượt chạy vào nhà vệ sinh mượn tiếng bơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-lao-dai/1072801/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.