"Là Trúc Cơ đan và Thất Tâm Hải Đường đó, sính lễ quý giá như vậy mà Nhị thiếu gia cũng không đồng ý sao?"
"Chắc bởi vì tên Tần Di kia chỉ là tán tu, mặt mũi còn xấu như ma, e là lão gia không nỡ."
"Nhưng Nhị thiếu gia ngay cả tu vi cũng không có, hơn nữa thân thể còn yếu ớt như vậy, ta cảm thấy kết đôi với tên Tần Di kia cũng tương đối thích hợp -- "
"Suỵt! Đừng nói nữa! Lỡ như bị lão gia với Đại thiếu gia nghe thấy, coi chừng lột sạch da ngươi!"
"Nói cũng phải, đi thôi đi thôi..."
Dưới cửa sổ, Thẩm Thanh Đường đang nằm trên chiếc giường mềm mại khẽ mở mắt, trên gương mặt xinh đẹp hốc hác lộ ra một ý cười bất đắc dĩ.
Người xem đều thấy, ngay cả bọn hạ nhân cũng cảm thấy như vậy, cậu rốt cuộc vẫn không thể nghịch thiên thay đổi vận mệnh.
Sau khi xuyên sách một năm, mặc dù đã xem biết bao nhiêu sách trị bệnh, tự mình điều trị vô số lần, thân thể vẫn không ngừng chuyển biến xấu.
Mà chẳng mấy chốc, cậu đang dần đi vào ngõ cụt của vai phụ pháo hôi trong nguyên tác.
Nghĩ tới đây, Thẩm Thanh Đường cảm thấy toàn thân ớn lạnh, sau đó cậu lặng lẽ kéo chặt chiếc chăn mỏng trên người, ép mình chìm vào giấc ngủ.
Nếu cứ tiếp tục gắng gượng suy nghĩ, e rằng thân thể sẽ càng tồi tệ hơn.
Ánh nến chập chờn, gió lạnh rít gào, mành cửa sổ nhẹ nhàng va vào khung cửa sổ, phát ra tiếng vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-xinh-dep-benh-tat-cua-nhan-vat-phan-dien/2523537/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.