: Chúng ta đã là người một nhà
Tần Di luôn qua loa với chuyện của mình, nhưng hắn lại rất cẩn thận tỉ mỉ với chuyện của Thẩm Thanh Đường.
Một thùng tắm bằng gỗ lim thật lớn được đặt trong phòng, xà bông, khăn tắm và những bông hoa khô đẹp đẽ được đặt trên chiếc bàn thấp bên cạnh.
Thẩm Thanh Đường nhìn cách bài trí, không khỏi mỉm cười - Không biết Tần Di lén lút đi học cái này ở tửu lâu hay quán trọ nào.
Nếu không phải buổi sáng cậu nhìn thấy phòng bếp, có lẽ cậu còn thực sự cho rằng Tần Di là một người đàn ông tinh tế khéo léo.
Cởi quần áo, Thẩm Thanh Đường từ từ bước chân trần vào làn nước ấm, ngâm mình trong đó.
Làn nước ấm lập tức bao bọc lấy cơ thể cậu, xoa dịu các kinh mạch căng thẳng của Thẩm Thanh Đường vì mệt mỏi cả ngày.
Lúc này lỗ mũi của Thẩm Thanh Đường phập phồng, cậu ngửi thấy một ít mùi thảo mộc thoang thoảng.
Cậu nhắm mắt lại, sau khi cẩn thận phân biệt, xác định mấy thứ này là thuốc an thần, hoạt huyết.
Đôi môi mỏng của Thẩm Thanh Đường hơi cong lên.
Tần Di thực sự dụng tâm.
Ngâm mình một lúc, Thẩm Thanh Đường lặng lẽ ngẩng đầu liếc nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cảm giác được Tần Di chắc là không có ở bên ngoài, Thẩm Thanh Đường suy nghĩ một chút, sau đó lợi dụng dược tính của dược liệu tắm, một lần nữa thử ngưng tụ chân khí trong người...
Tắm thuốc đã hồi sinh kinh mạch bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-xinh-dep-benh-tat-cua-nhan-vat-phan-dien/2523523/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.