Nhưng Thẩm Thanh Đường vừa nói xong, Lâm Cẩn Du liền cảm thấy dây leo quấn quanh người mình càng chặt hơn, sắc mặt không khỏi thay đổi.
“Ngươi cho rằng ta nói dối sao?” Lâm Cẩn Du cả giận nói: “Nếu ngươi dám ra tay, ngươi có tin ngươi lập tức sẽ bị một đám đại nămg Kim Đan vây giết —— “
“Ta tin.” Thẩm Thanh Đường nhàn nhạt nói.
“Cám ơn ngươi đã nhắc nhở ta, như vậy thì ta không cần tự mình ra tay nữa.”
Một nụ cười nhạt hiện trên môi Thẩm Thanh Đường.
Nhìn ánh mắt thong dong tươi cười của Thẩm Thanh Đường, Lâm Cẩn Du tái mặt, lập tức cảm thấy nguy cơ ập tới mãnh liệt.
Hắn ta cuối cùng cũng biết hối hận.
Nhưng lúc này hối hận cũng đã muộn rồi.
Ngay lúc Lâm Cẩn Du đang cân nhắc có nên chạy trốn để sống sót hay chống đỡ đến cùng thì hắn ta nghe thấy Thẩm Thanh Đường ở đối diện thản nhiên nói: “Tiểu Giao, ăn hắn đi.”
Lâm Cẩn Du: ?
Trong nháy mắt, Lâm Cẩn Du còn chưa kịp phản ứng, trong rừng rậm vang lên một tiếng gầm trầm đục khiến người ta sởn tóc gáy, ánh sáng màu xanh lam lóe lên, che lấp cả ánh mặt trời đổ bóng râm xuống!
Tiểu Giao đã hiện thân!
Chỉ có điều, Tiểu Giao hiện tại đã không còn là tiểu yêu thú nghịch ngợm kia nữa, nó mượn linh lực của Thẩm Thanh Đường, biến thành một cơ thể lớn gấp ngàn lần kích thước ban đầu, lúc này nó che phủ trên đỉnh đầu Thẩm Thanh Đường, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-xinh-dep-benh-tat-cua-nhan-vat-phan-dien/2523247/chuong-62.html