Khi Thẩm Thanh Đường chủ động, Tần Di lại trở nên dè dặt hơn.
Ai biểu Thẩm Thanh Đường đã không biết mà còn thích tán tỉnh người ta chứ?
Hắn giơ tay lên ôm lấy Thẩm Thanh Đường, nhưng Thẩm Thanh Đường lại cứ một mực nhào tới cắn môi hắn, cắn lỗ tai hắn.
Môi Thẩm Thanh Đường vừa mềm vừa thơm, hôn cậu giống như đang ăn kẹo vậy.
Cho dù có cố sức cắn hắn thì vẫn cứ mềm mại như thế, không hề đau, chỉ hơi ngứa, giống như một đứa trẻ đang làm nũng.
Sau khi Thẩm Thanh Đường tự mình hôn bừa bãi một trận, ngược lại còn tự khiến bản thân mệt đến mức ngã vào lồng ngực của Tần Di không muốn ngồi dậy.
Tần Di buồn cười, ôm lấy cậu từ từ ngồi dậy, thò tay vào cổ tay áo trắng tuyết chậm rãi trượt lên.
Với tay áo bằng lụa mềm mượt và mát lạnh, những ngón tay của Tần Di dễ dàng chạm vào khuỷu tay mảnh khảnh của Thẩm Thanh Đường.
Tiếp đó, hắn đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy khuỷu tay mềm mại và tinh xảo của Thẩm Thanh Đường, những ngón tay ấm áp có chút chai sần khiến cả người Thẩm Thanh Đường run lên.
“Không phải đã dặn em mặc áo lót vải lưới rồi sao?” Tần Di đột nhiên nói.
Thẩm Thanh Đường sửng sốt một chút, sau đó cau mày cắn Tần Di một cái: “Thứ đó sao có thể ngày nào cũng mặc được chứ?”
Tần Di cười nhẹ, vừa vuốt ve vừa nắm cổ tay mảnh khảnh của Thẩm Thanh Đường: “Vậy thì, em nên chịu phạt đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-xinh-dep-benh-tat-cua-nhan-vat-phan-dien/2523203/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.