Lâm Cẩn Du xinh đẹp trong ký ức của anh ta đã biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ…
Cung Minh Trạch lại mở mắt ra, trong con ngươi lạnh lùng hiện lên một tia tàn độc đỏ như máu.
Quá khứ dịu dàng từng an ủi anh ta giờ phút này đã tan tành, hóa thành một nhát dao sắc bén cắm vào lồng ngực anh ta.
Lần này, anh ta không tiếp tục niệm kinh nữa, cũng không xe chuỗi hạt.
Thay vào đó, anh ta lặng lẽ thu hồi chuỗi hạt, lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một lọ Thanh Tâm Đan, một hơi nuốt xuống ba viên.
Sau khi một hơi uống hết ba viên Thanh Tâm Đan, cảm giác mát lạnh đột ngột xông lên của Thanh Tâm Đan khiến anh ta vô thức mím đôi môi mỏng thành một đường, đột nhiên nhắm mắt lại.
Chẳng mấy chốc, anh ta dần lấy lại được sự tỉnh táo trong im lặng.
Anh ta phải ổn định, không được hoảng loạn.
Trước khi mọi việc còn chưa sáng tỏ, anh ta tuyệt đối không được tự mình rối loạn trận tuyến.
·
Lúc này, ở phòng dành cho đệ tử của Tần Di.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Thanh Đường đến phòng dành cho đệ tử của Tần Di nghỉ ngơi, thậm chí cậu còn có chút tò mò.
Nhưng sau khi tỉ mỉ quan sát một hồi, sự tò mò lại chuyển thành lo lắng.
Trước tiên, cậu lấy đá đom đóm trong đèn đom đóm của Tần Di ra, thay thế bằng dạ minh châu, sau đó nhìn thoáng qua giường của Tần Di,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-xinh-dep-benh-tat-cua-nhan-vat-phan-dien/2523189/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.