Tiếng cười quỷ dị cực kỳ đinh tai nhức óc vây quanh Thẩm Thanh Đường.
Thẩm Thanh Đường nhắm mắt lại, chỉ lặng yên đứng đó, bạch y nhẹ nhàng đung đưa trong không trung, dường như cậu đang suy nghĩ điều gì đó, không để ý tới tiếng cười dữ tợn của quốc sư.
Quả nhiên, trông thấy dáng vẻ không hề để tâm của Thẩm Thanh Đường, chẳng mấy chốc, tiếng cười ngưng bặt, đổi thành giọng nói nham hiểm.
“Ngươi chọn một kiểu chết thoải mái đi, hoặc là ngoan ngoãn tự động giao ra truyền thừa của đền Thần. Nếu không ——”
Lúc này Thẩm Thanh Đường mới chậm rãi mở mắt ra: “Nếu không thì sao?”
“Nếu không?”
Những dây leo màu xanh đậm có gai nhọn chậm rãi bay múa trong không trung, vô số thanh âm tụ lại thành một, hung hăng rống lên: “Nếu không thì ngươi cứ giương mắt nhìn tất cả người ngươi quan tâm chết hết đi!”
Thẩm Thanh Đường khẽ cau mày.
Mà trong sự múa lượn của dây leo, trước mặt cậu xuất hiện một vầng sáng xanh dần dần ngưng tụ lại thành hai cảnh tượng.
Một cảnh là ở trong thành Thiên Hoàn, cảnh còn lại là ở bên ngoài thành Thiên Hoàn.
Trong thành Thiên Hoàn, bầu không khí vô cùng căng thẳng.
Mặc dù lúc này toàn bộ thành Thiên Hoàn đã được bao bọc trong Tứ Tượng Ngũ hành trận, nhưng bốn phía xung quanh thành Thiên Hoàn nằm bên ngoài Tứ Tượng Ngũ hành trận đã có vô số dây leo xanh sẫm đang chậm rãi leo dọc theo bên rìa trận pháp, tạo thành một tấm lưới khổng lồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-xinh-dep-benh-tat-cua-nhan-vat-phan-dien/2523114/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.