Bảo cậu ăn cơm với hắn, ý trên mặt chữ thật sự chỉ đơn thuần cùng nhau ăn cơm.
Nhà ăn nhỏ trên tầng hai có đặt một chiếc bàn dài, dạo gần đây Vân Ngạn đều ăn cơm ở chỗ này.
Nghe nói Thẩm Sơ Hành thích ngồi ở đầu bàn dài nên Vân Ngạn chọn ngồi ở phía đối diện, đây cũng là lần đầu tiên cậu ngồi đối diện với Thẩm Sơ Hành.
Kiếp trước Vân Ngạn và em trai em gái của cậu không hiểu tại sao lại dùng cái bàn dài như vậy, nếu hai người ở hai đầu đối diện thấp giọng nói chuyện với nhau, đầu bên này có khả năng không nghe thấy đầu bên kia nói gì, làm gì có hơi thở của gia đình chứ?
Vân Ngạn nhìn dáng ngồi thẳng tắp của Thẩm Sơ Hành, cậu không nhịn được ngồi thẳng lưng lại.
Trước mắt là những chiếc đĩa có hoa văn tinh xảo, ở giữa bọn họ còn có một cái giá đỡ nến, Vân Ngạn vừa cho một miếng thanh long vào miệng vừa nhìn Thẩm Sơ Hành ở phía đối diện đang cắt bít tết.
Thẩm Sơ Hành thực sự rất trắng, ngón tay ấn trên sóng dao, đầu ngón tay có chút đỏ lên, miếng thịt bít tết năm phần chín theo vết dao cắt chảy ra một ít chất lỏng.
Giống như cảm giác được Vân Ngạn đang nhìn mình, Thẩm Sơ Hành nhẹ nhàng nâng mí mắt lên nhìn cậu, đôi mắt ấy vẫn tối tăm và lạnh băng như cũ.
Cậu cảm thấy ánh đèn trong phòng tối thêm một chút bọn họ lập tức có thể cùng nhau tái hiện lại bộ phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-cua-nhan-vat-phan-dien-tan-tat-doc-ac/2157166/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.