"Đến Hàng Châu chưa?"
Vừa xuống máy bay, mở điện thoại lên chưa được bao lâu, Vân Ngạn liền nhận được một tin nhắn như vậy.
Cậu nhìn tên người gửi, đứng hình tại chỗ với cái vali - Thẩm Sơ Hành?!
Kết hôn lâu vậy rồi, Thẩm Sơ Hành chưa từng chủ động liên lạc với cậu, thậm chí cậu còn không biết điện thoại của mình có lưu số điện thoại của Thẩm Sơ Hành.
Cậu vẫn luôn cho rằng, người giống như Thẩm Sơ Hành mấy chuyện đối ngoại râu ria đều giao cho trợ lý.
Mà hôm nay, Thẩm Sơ Hành chủ động gửi tin nhắn cho cậu?!
Nhưng cũng không ngạc nhiên mấy, hôm qua sau khi ăn cơm xong, Thẩm Sơ Hành có hỏi cậu: "Làm sao để giữ liên lạc nếu hai người phải xa nhau trong thời gian dài?"
"Ở nơi khác?" Vân Ngạn ngạc nhiên nghĩ: không đúng, Thẩm Sơ Hành có ra khỏi nhà bao giờ đâu, cho dù là yêu thì xác suất lớn cũng là yêu qua mạng đi? Vậy mà không biết cách liên lạc? Lẽ nào người hắn thích là quản lý cấp cao nào đó trong công ty bọn họ?
"Không, em ấy đi công tác."
Wow, thích quản lý cấp cao thật á?
"Vậy thì thỉnh thoảng quan tâm cậu ta... nói chuyện như bình thường là được, cũng đâu phải không trở về, đúng không?"
"Như thế nào mới được coi là quan tâm?" Thẩm Sơ Hành nhíu mày.
Vân Ngạn cười rộ lên: "Chính là thỉnh thoảng hỏi thăm một chút, xem đối phương đang làm cái gì, có mệt không, chia sẻ một vài chuyện thú vị trong cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-cua-nhan-vat-phan-dien-tan-tat-doc-ac/2157123/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.