Tang Viễn Viễn nắm lấy xiêm y U Vô Mệnh, xoay người nhìn lại.
Chỉ thấy con rối ngơ ngác treo ở bên hông lông xù xù của Đoản Mệnh, vươn ra một cánh tay nhỏ, duỗi về hướng những đốm sáng không bao giờ trở về.
Chỉ nhìn bóng dáng nó một cách đơn thuần, liền có thể cảm giác được một cơn thê lương tiêu điều nồng đậm.
Mưa tên che trời lấp đất rơi xuống, trên mũi tên đều súc đầy linh uẩn, một mảnh sáng lấp lánh kia tức khắc bị bao phủ, trong chớp mắt đã không thấy tăm hơi.
Đoản Mệnh cúi đầu thấp xuống, chạy như bay thành một tàn ảnh lùn lùn.
Sau khi lướt qua một vũng máu hoa lệ đến cực điểm, nó thuận thuận lợi lợi xuyên qua vô số mưa tên, ' chi ' một tiếng phanh gấp, ngừng trước mặt quân trận của Hàn Thiếu Lăng.
Nơi đây cách hắc thiết trường thành còn có gần một dặm thôi.
Nhiều huyết khí người sống như vậy, thu hút Minh ma bốn phía đều tụ lại đây.
Quân đội của Hàn Thiếu Lăng thoạt nhìn cũng không hoàn toàn nhẹ nhàng, đã phải ứng phó con nước lớn Minh ma đánh úp lại từ bốn phía, lại còn phải đối địch trực diện U Vô Mệnh, con người mang đến lực áp bách trầm trọng này.
Cách một con Minh ma cuối cùng đang ra sức rít gào, U Vô Mệnh chậm rãi nghiêng tay nâng đao lên.
Một người, đánh với toàn quân của ngươi.
Khí thế vừa toát ra, con ngươi Hàn Thiếu Lăng tức khắc co chặt, chiến kỵ dưới thân chúng quân đã nhận thấy được nguy hiểm, bất an cào vó.
Hàn Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-yeu-menh-ta-cung-vai-ac-he/725562/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.