Trong lòng Tang Viễn Viễn l bỗng nhiên dâng lên một cơn xúc động.
Nàng càng muốn rời khỏi nơi đen kịt này hơn bất cứ lúc nào khác, đến Tang Châu đi.
Rời xa mấy tên đáng sợ này.
Hàn Thiếu Lăng nâng tay lên, đè thật mạnh lên vai nàng.
Nàng không dám cử động một cái, giống như con mồi đang nằm trong miệng kẻ săn mồi. Nàng biết, một khi Hàn Thiếu Lăng thật sự làm ra sự tình đáng sợ như vậy với Mộng Vô Ưu, như vậy, hắn ở trước mặt nàng sẽ không còn chút chột dạ nào, hắn sẽ đường đường hoàng hoàng mà bước vào giường nàng, thuận tình hợp lý đem nàng hoàn toàn chiếm hữu.
Nàng, vậy mà phải dính bên người một tên nam nhân, cùng một khối người không ra người quỷ không phải quỷ, xài chung cả đời.
Đáy lòng nàng hiện lên một tia run rẩy, nhưng dáng người lại đoan chính như cũ, thần sắc hoàn toàn không gợn sóng.
Giờ này khắc này, nàng chỉ có thể cầu nguyện Mộng Vô Ưu tiếp tục may mắn.
Sắc mặt Hàn Thiếu Lăng vẫn hơi trắng bệch, nhưng đã không hề còn chút kinh hãi hay mất tinh thần nào, hắn vẫy lui thị nữ, để Tang Viễn Viễn rót rượu cho hắn.
"Kính U Châu vương!" Hàn Thiếu Lăng cười uống cạn rượu, cất cao giọng nói, "Tang Nhi, rót đầy!"
Tang Viễn Viễn rót rượu xong, liền lẳng lặng ngồi ở một bên.
Nàng cảm thấy mình rất giống một nữ tử đàng hoàng bị bắt vào sơn trại.
Ngồi bên cạnh Hàn Thiếu Lăng, chỉ cần thoáng giương mắt là có thể thấy U Vô Mệnh ở đối diện.
U Vô Mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-yeu-menh-ta-cung-vai-ac-he/725500/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.