Tác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit: Kidoisme
Trước khi bắt đầu tham gia thi, giám khảo đều đưa cho bọn họ kí tên vào danh sách.
Hạ Tịch lặng lẽ liếc mắt một cái, tự nhiên trong một hàng chữ thẳng tắp xinh đẹp lòi ra một vài chữ như gà bới.
Tuy rằng vài ngày nay luyện chữ đã phát huy hiệu quả, nhưng chữ thì vẫn xấu muốn chết.
Haiz, kệ đi.
Hạ Tịch tự động sa ngã, truyền giấy cho bàn sau.
Tần Việt ngồi đằng sau nhìn cậu kí tên, thấy cái người đang dựa sát vào mình, mười phần nghiêm túc viết từng nét bút, không có kết cấu cụ thể, thậm chí còn không thèm nhất bút lên, xấu xấu.
Nhưng đáng yêu.
Hắn duỗi tay sờ soạng hai cái, Tần Việt ma xui quỷ khiến nhấc bút lên, ở chính giữa hai cái tên vẽ ra một hình trái tim nhỏ xíu.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua người kia, Hạ Tịch trùng hợp cũng quay người lại. Thời điểm tầm mắt hai người chạm nhau, Hạ Tịch nhìn hắn làm một cái khẩu hình miệng:
"Cố lên."
Tần Việt thiếu chút nữa ngồi không vững, nghiêng đầu xuống che đi một nửa gương mặt, người này đang yên đang lành đi tán tỉnh mình làm gì!!
Từ từ đã____
Theo lý thuyết, không phải mình còn đang giận cậu ta hay sao?
Như thế nào lại cảm thấy mặt hàng này đáng yêu?
Không khoa học!
Tần Việt cảm thấy bản thân hắn bị điên.
Hạ Tịch xoay người lại đi đến chỗ ngồi thì phát hiện trên đó có một tờ giấy nho nhỏ.
Là một mẫu A4 tùy tiện được xé xuống, không phải là một bức thư.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-tra-cong/1605688/chuong-52-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.