Tác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit: Kidoisme.
Những người còn lại nhìn chằm chằm Hạ Tịch.
Bọn họ đều là mấy ông cẩu độc thân, đến tay của nữ sinh cũng chưa cầm qua bao giờ càng không phải nói đến mấy việc cao thâm, ba người không quá quen biết Hạ Tịch, càng không biết sự việc nguyên chủ theo đuổi Tần Việt. Nhưng ba người này đều có nhận thức chung chính là Hạ Tịch không thể nào thành thục mấy chuyện này. Tần Việt tính tình kiêu ngạo chẳng để ai vào trong mắt, Hạ Tinh Dã còn đẹp hơn con gái, ở chung với y thì không cần phân biệt giới tính, chỉ có Hạ Tịch trông còn "bình thường" một chút, nếu chưa từng yêu đương thì đúng là ông trời không có mắt.
"Người anh em Hạ, cậu nói xem, còn hay không?" Hạ Chi điếc không sợ súng gào thêm một lần nữa.
Hứa Trí Phàm cũng nóng nảy, không nhịn được vồ vập rót rượu cho Hạ Tịch: "Sảng khoái lên, mất miếng thịt nào đâu?"
Hạ Tịch: ".........."
Tần Việt dựa lưng vào ghê Sô pha không thèm bố thí cho cậu một ánh mắt, chỉ nhìn chằm chằm vào cổ tay áo mình, vươn tay cởi cúc.
Hạ Tịch tự hỏi một thời gian, sau đó cảm thấy không còn luyến tiếc gì cuộc sống, nhắm mắt nói: "Không còn."
Lời vừa nói ra Tần Việt lại nhớ đến cảnh tượng ngày hôm đó, hắn hơi khẩn trương nắm chặt tay áo, đầu ngón tay trắng bệch.
Không còn?
Hạ Chi, Triệu Nguyên Cảnh cùng Hứa Trí Phàm tặng cậu một gương mặt "quả nhiên anh đây không nhìn lầm người" cười thô bỉ.
Người khiếp sợ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-tra-cong/1605681/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.