Tác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit: Kidoisme.
Thời điểm buổi tối về nhà, Gia Bối rất vui vẻ chạy tới ống quần Tần Việt, mềm mại làm nũng cọ tới cọ lui.
Tần Việt chụp mấy tấm ảnh đùa nghịch nó gửi qua cho Hạ Tịch, sau khi nhận được en nờ lời khen của đối phương mới hài lòng tắt di động, làm công tác tư tưởng cho Gia Bối.
“Gia Bối, tao thấy mày cũng không còn nhỏ nữa.” Hắn vuốt đầu mèo: “Cuối tuần mình đi làm chút chuyện nhé, tốt cho thân thể mày.”
Gia Bối vô cùng hưởng thụ nằm dài trên đùi Tần Việt, cái đuôi mềm oặt vung vẩy trên giường, hoàn toàn không biết chủ nhân của nó đang ấp ủ chiêu độc ác gì.
“Hạ Tịch cũng đến thăm mày.” Tần Việt lo lắng nhìn Gia Bối: “Không phải trước kia mày thích cậu ta lắm sao? Coi như tiểu khốn nạn này còn chút lương tâm.”
“Nếu không phải nhờ cậu ta mày cũng không tìm được người chủ nhân tốt như tao đâu.”
Tần Việt vuốt vuốt xong liền chậm dãi dịch xuống dưới, cái thứ lục lạc của mèo này (Bi mèo ấy:>) sờ nhiều sẽ nghiện, hơn nữa sau này thiếu rồi nên càng phải thừa dịp sờ nhiều hơn một chút!
Tất cả đều do Hạ Tịch hết!
Gia Bối đang hưởng thụ chủ nhân vuốt ve, ai ngờ cái đuôi đã bị nhấc lên.
??!
“Miao miao!” Tuy rằng Gia Bối hàng ngày rất ngoan nhưng có con mèo nào thích bị sờ bi bao giờ, nó đã sớm xù lông lên, hung ác trừng mắt với Tần Việt, sẵn sàng múa may móng vuốt.
“Gia Bối ngoan nào~” Tần Việt hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-tra-cong/1605675/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.