Bởi vì, cô ấy không phải loại người dám đi tìm chết, huống chi là dùng phương thức chết như vậy.
Sự kiện chết người ở quán trọ là một điều vô cùng đen đủi, tính tình chủ quán cũng không tốt, ngay trong đêm lập tức hạ lệnh trục khách, bảo bọn họ sáng mai nhất định phải rời đi.
Người đã chết, bọn họ cũng không có tâm trạng du ngoạn, còn phải tìm cảnh sát lên núi điều tra cái chết của Hồ Giai Giai, cho nên, việc phải đi về, không ai có dị nghị.
Trình Nghiên không muốn rời khỏi nam chính, nhưng mà lại không có lí do gì để lưu lại, hơn nữa cô còn có trực giác, bọn họ xuống núi nhất định không thuận lợi.
Trình Nghiên cùng Tần Thi cũng sẽ không trở về ngủ nữa, đi phòng đám người Khương Húc chờ đợi trời sáng.
Trời còn chưa sáng hẳn, gần 6 giờ, bọn họ bắt đầu xuất phát rời đi.
Vẫn là Từ Ngạn Bình lái xe.
Trình Nghiên ngồi ở hàng thứ hai, bên cạnh Cận Trì, tâm trạng của hắn hình như không tốt lắm, thời điểm cô lên xe, hắn bỗng nhiên nhìn cô nói một câu:
"Nghiên Nghiên, ngồi cùng anh đi."
Trình Nghiên không tiện từ chối.
"Tối hôm qua, em có nghe thấy tiếng động nào không?" Cận Trì nghiêng đầu, hỏi.
Trình Nghiên lắc đầu, quay xuống nhìn Tần Thi:
"Tần Thi, tối hôm qua, cô có nghe thấy gì không?"
Tần Thi đang muốn nói cái gì, cảm giác được tầm mắt Ngôn Mặc bên cạnh nhìn qua, da đầu bỗng dưng căng thẳng, không biết sao, lại nói dối:
"Không có. Cái gì tôi cũng không nghe thấy."
Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/1029987/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.