Thời điểm Trình Nghiên xuống dưới lầu thì thấy cha, anh trai cùng cha khác mẹ và mẹ kế đang dùng cơm sáng ở bàn ăn.
Một nhà ba người hòa thuận, trừ cô ra..
Phương dì (Giúp việc) kéo ghế ra giúp cô, đặt bộ đồ ăn của cô lên bàn.
Trình Nghiên ngồi xuống, thanh đạm chào hỏi:
- Ba, a di, anh, chào buổi sáng
Trình phụ ngồi ở ghế chủ vị bảo dưỡng (nhan sắc) thực tốt, lộ ra vẻ của nam tính thành thục, ông nhíu mày:
- Sao dậy muộn như vậy? Con nhìn xem, anh của con hôm nay không có tiết học, sáu giờ dậy liền đi chạy bộ, con còn nhớ đi học không?
Trình Nghiên nhấp môi, không nói chuyện, xem anh trai ngồi bên cạnh-Trình Hướng Dương, gia đình này ai nấy dung mạo đều thực đẹp, anh ngũ quan tinh xảo, màu da trắng nõn, đôi mắt đào hoa cười như không cười, áo sơ mi cũng rời rạc, giống hệt hình tượng phú nhị đại ăn chơi tác tráng..
- Em ấy còn nhỏ mà cha, ngủ thêm một chút cũng đâu có mất gì
Trình Hướng Dương vừa cười vừa nói, để sát mặt vào Trình phụ, chớp chớp đôi mắt đào hoa:
- Ba, người bảo kì thi lần này nếu con xếp thứ mười sẽ mua cho con một chiếc xe mới, lời nói có còn hiệu lực không?
Không đợi Trình Phong trả lời, mẹ kế Khương Uyển Chi liền cười:
- Dương Dương, nói như vậy, là con đã làm được?
Trình Hướng Dường cười cam chịu.
Vấn đề này ngay cả Trình Phong cũng có chút vui mừng, quan tâm mà khen con trai vài câu, mọi người liền bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/1029939/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.