Một bộ dáng trong sáng, hào phóng, cả người thì lại có chút vô tâm vô phế, cô đúng là một bậc tri thức chân chính.
"Cháu không giống…."
Cố Vân Khê khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý: "Đúng, không giống, tôi xinh đẹp đáng yêu hơn.”
Cô vừa thản nhiên lại tự tin như ánh mặt trời, còn có một loại khí thế rất đặc biệt.
Cả đời này của phu nhân Adams đã từng trải qua rất nhiều sự đời, bà cũng quen biết vô số người, nhưng một người có thể đảo khách thành chủ như Cố Vân Khê vẫn là người đầu tiên bà thấy.
“Nhìn không ra.”
Cố Vân Khê lại chọn một cái chân gà, chậm rãi gặm, nói: "Đó là do mắt nhìn của ngài không tốt.”
Phu nhân Adams không khỏi im lặng. Cô thật sự không coi bà là người ngoài, thật sự là trong nhiều năm qua không ai dám nói chuyện với bà như vậy.
“Cháu có mấy đứa con rồi?”
“Hai đứa. "Vừa nói đến con của mình, biểu tình trên mặt của Cố Vân Khê bỗng trở nên nhu hòa: " Là song thai, một nam một nữ, bọn nhóc vô cùng đáng yêu, đây chính là thiên sứ trong lòng của chúng tôi.”
Hai đứa con bọn họ được Tề Thiệu giáo dục rất tốt, cô ngược lại thì cũng không tốn nhiều tâm tư cho con, nhưng cục cưng lại đặc biệt thân thiết với cô, điều này phải nhắc đến công thần TềThiệu.
Phu nhân Adams lấy ra hai chiếc hộp được đóng gói rất đẹp: "Đây là quà cho đứa bé."
“Cảm ơn. "Cố Vân Khê nhận lấy. “ Còn tôi nữa, tôi cũng là em bé.”
Biểu tình của phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607506/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.