Tề Thiệu đưa tay khẽ vuốt tóc của cô: "Rất khỏe mạnh, cha cùng các anh, bọn họ đều canh giữ ở bên kia, em yên tâm đi." Cố Vân Khê miệng hơi hơi nhếch lên, cả nhà bọn họ đều chạy tới đây để xem bảo bảo, ngay cả Tề lão gia cùng Hoắc lão gia cũng chạy tới đây. “Bảo bảo giống ai?"
Thiệu mím môi, nói: "Không biết, anh không thích bảo bảo, ai bảo hai bọn chúng lại khiến em khó chịu như vậy."
Cố Vân Khê:... Hắn thật sự là nghĩ vậy sao?
Cô vội nhắc nhở hắn: "Có cả con gái tâm tâm niệm niệm của anh trong đó nha."
"Vậy cũng không thể sánh được với em." Đối với Tề Thiệu mà nói, Cố Vân Khê mới là thứ quý giá nhất. Bản thân anh không phải là người thích trẻ con, nhưng bởi vì đây là cục cưng của anh và Cố Vân Khê sinh ra, nên anh mới để ý đến.
Các bác sĩ đi vào kiểm tra tình hình phẫu thuật của sản phụ. Tề Thiệu liên tục đi theo dò hỏi bọn họ, khiến cho các bác sĩ nhức đầu không thôi. Cố Vân Khê dứt khoát nói: "Anh đi chụp cho bọn nhỏ một tấm ảnh lưu niệm đi.”
“Anh sẽ sai người đi làm.”
“Anh tự đi đi. "Cố Vân Khê muốn đẩy anh ra, có anh ở đây, các bác sĩ rõ ràng là có chút khẩn trương.
Thiệu sờ trán cô: "Anh không yên tâm em ở phòng bệnh một mình.
Đội nác sĩ một bên nhìn nhau, các người định coi chúng tôi là không khí sao?”
Cố Vân Thải đứng ở phía cửa cũng không biết nói gì với hắn, ngay cả có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607495/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.