Andrew tức giận đến phát run cả người: "Cô phải xin lỗi tôi, nếu không......”
“Muốn đánh nhau sao? "Cố Vân Khê vẻ mặt khinh bỉ, nói: “Được, ông cứ đến đây đi.”
Andrew tức muốn điên rồi, cho dù ông ta không biết xấu hổ cũng không thể nào đi đánh nhau với một người phụ nữ được. Nếu đánh thắng thì có lợi ích gì, nếu chẳng may bị thua còn xấu hổ hơn.
Không đúng, sao ông lại bị đối phương khống chế suy nghĩ của mình được chứ?
Người phụ nữ này nhìn thì nhã nhặn tao nhã, nhưng sao lại thô bạo đến như vậy?
Một phen động tĩnh này đã làm kinh động đến các thực khách xung quanh, mọi người nhao nhao nhìn qua, khiến cho Andrew không khỏi đỏ mặt.
Đi theo phía sau hắn, Charlie cười cười đứng ra giải vây, nói: "Cố tiểu thư hiểu lầm rồi, Andrew dù sao cũng là bậc tiền bối trong ngành. Ông ta đây là quan tâm đến phát minh mới của cô, nên muốn hỏi thêm vài câu. Nhưng nếu cô không muốn nói thì thôi, không cần phải đem mặt mũi của mọi người đánh đổ hết vậy chứ.”
Cố Vân Khê đã nhận ra ông ta, một giáo sư cũng đến từ MIT. "Năm đó ông sống c.h.ế.t muốn hợp tác với tôi, còn muốn có được trang web email của tôi miễn phí. Sau khi bị tôi cự tuyệt thì sinh lòng bất mãn, hôm nay ông cũng muốn cùng ông ta chạy tới đây gây sự có đúng không?”
"Tôi không có..." Charlie không ngờ cô lại đáng sợ như vậy.
“Được rồi, ông nói không có là không có. "Tuy nói như vậy, nhưng vẻ mặt Cố Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607430/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.