Nói xong, hắn trực tiếp cúp điện thoại, vừa định ném qua một bên, bỗng nhiên nghĩ đến gì đó hắn lại cầm điện thoại lên, tắt nguồn luôn.
Cố Vân Khê hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Tề Thiệu cúi đầu hôn cô, ôm cô chặt hơn, nói:"Không sao, ngủ thêm một lát đi.”
Trịnh thiếu bị cúp điện thoại, tâm tình cực kỳ phức tạp: "Còn tốt sao, quả nhiên là người từng trải mà, bình tĩnh đến như vậy.”
Lý thiếu nhìn người anh em mình một cái, vỗ vai an ủi: "Người ta là người đã tự mình phát động cuộc chiến tài chính lớn, quả thật không giống với chúng ta.”
Đúng thật là không giống như hắn được, chuyện này bọn họ chưa từng tự mình trải nghiệm qua, nên hắn cũng không cần cảm nhận tầng kích thích này.
“Không phải nói mục tiêu kế tiếp là HK sao? Sao anh ta lại không có chút nào sốt ruột vậy?”
"Công ty của anh ta không ở HK."
Mọi người trầm mặc, nhưng không phải toàn bộ sản nghiệp của nhà anh ta đều ở đây sao? "Vậy, chúng ta bây giờ làm sao bây giờ?"
“Để trưởng bối ra mặt đi. "Trịnh thiếu khẽ lắc đầu, nói: " Chúng ta còn chưa đủ phân lượng này.”
Tuy rằng bọn họ không muốn thừa nhận điểm này, nhưng đó là sự thật.
Lúc Cố Vân Khê tỉnh dậy thì trời đã là hoàng hôn. Sau khi cô súc miệng thì bữa tối đã được dọn lên.
"Cái gì? T tệ sụp đổ rồi sao? Hôm nay là thời điểm bất phân thắng bại? Vậy, kế tiếp sẽ lan đến các nước Đông Nam Á, mọi người tự cầu phúc cho mình đi.”
Ai, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607408/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.