Cố Vân Khê hừ lạnh một tiếng: “Ông vì chuyện này mà hôm nay đến đây gây náo loạn hiện trường hôn lễ của tôi?”
George vì chuyện này mà phải chịu áp lực rất lớn. “Là cô một mực kéo dài thời gian, còn không nghe điện thoại của tôi.”
Cố Vân Khê nghe xong thì cạn lời, ông ta có bệnh phải không, tham gia hội nghị họp kín đều phải nộp điện thoại di động, đi học và vào phòng thí nghiệm thì đều cất điện thoại di động đi, cô rảnh rỗi đến mức ngồi trông coi một cái điện thoại di động mỗi ngày?
Cô nghĩ là sẽ gọi lại, nhưng ông ta cũng thường xuyên không nghe điện thoại.
“Tôi bề bộn nhiều việc, vừa về nước có quá nhiều chuyện phải xử lý, tôi còn phải chuẩn bị hôn lễ, một con ch.ó độc thân lớn tuổi như ông thì biết cái gì?”
“Cô…” George trừng mắt nhìn cô, không mang theo công kích cá nhân.
“Ngày mai.”
Thứ George muốn nghe chính là lời khẳng định này: “Được, vậy hôm nay chúng ta ký hiệp nghị bổ sung.”
Ông già thúi này, Cố Vân Khê không nhịn được thầm mắng một câu.
“Đi, đến phòng hội nghị nói chuyện.”
“Luật sư Tôn, luật sư Lý, hai người cùng đi.” Cố Vân Khê dẫn đầu đi ra ngoài, hai người đàn ông bị điểm danh lập tức băng qua đám đông đi theo cô.
Chị Triệu mang vệ sĩ cũng đuổi theo cô, một đám người vây kín quanh Cố Vân Khê.
Trong mắt George hiện lên một tia sáng lạ, cánh chim của Cố Vân Khê đã cứng cáp.
Tề Thiệu hơi nhíu mày nhìn ông ta: “Còn không mau đi? Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607384/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.