“Có thể là bạn bè chung của cả hai.”
Khách khứa nối liền không dứt, Cố Vân Khê có phần lo lắng bàn tiệc đặt trước sẽ không đủ.
Lại thêm một nhóm người đông đúc đi tới: “Tiểu Khê, đã lâu không gặp.”
Cố Vân Khê định thần vừa nhìn qua, lại là một nhóm ông lớn HK: “Ông Đổng, ông Tằng, chú Trần, bác Ngô, đã sang năm mới công việc bộn bề, sao các vị đều tới đây rồi?”
Dựa theo lễ nghi xã giao, cô đã gửi thiệp mời kết hôn cho họ, nhưng cô không nghĩ bọn họ sẽ đến tham gia.
Tết âm lịch HK đặc biệt quan trọng, không riêng nghi thức cúng bái tổ tiên, còn có rất nhiều lễ nghi cần phải đi lại, cho nên cô còn cố ý dặn dò trước, để bọn họ cho người tới đại diện tham dự là được.
Kết quả là bọn họ không chỉ tự mình đến đây, còn mang theo già trẻ lớn bé trong nhà đến, đây đúng là tổ chức thành đoàn đi tham gia tiệc cưới.
Thông thường, chỉ có quan hệ xã giao vô cùng thân thiết mới không ngại đường xa, công việc để đi như vậy.
Ngài Đổng nhìn cô dâu trẻ dung quang toả sáng, không khỏi nhớ tới cô gái nhỏ mười mấy tuổi lúc mới gặp, thời gian trôi qua thật nhanh.
“Hôn lễ của cháu và Tề Thiệu, sao ông có thể không đến? Cả hai cũng coi như là con cháu trong nhà, ông nhìn hai đứa trưởng thành rồi cùng nắm tay đi đến lễ đường, chúc mừng hai đứa.”
“Cảm ơn, cảm ơn.”
“Lần trước không gặp mặt thật đáng tiếc, hôn lễ lần này nói gì đi nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607380/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.