Tề Thiệu có chút ghét bỏ đẩy đầu gã ra: "Nói chuyện đàng hoàng, cách xa vợ tôi một chút.”
Khương Nghị đặc biệt im lặng, hiện tại đúng là có chút không giống với trước, dù sao nếu là trước kia hắn cũng không dám công khai biểu thị chủ quyền như thế.
“Tính chiếm hữu của cậu ta có phải quá mạnh rồi không? Tiểu Khê, sao cô lại có thể chịu được vậy?”
Cố Vân Khê nhìn vẻ mặt khoa trương đầy dầu mỡ của gã, cũng ghét bỏ, nói: "Bớt nói nhảm đi, có chuyện gì thì nói đi.”
Khương Nghị bỗng rơi vào trầm mặc, một phút đồng hồ trôi qua, hắn mới nói: "Để chị hai cô gả cho tôi đi.”
Cố Vân Khê bỗng có cảm giác như mình đã nghe lầm, tuy rằng sớm biết hai người bọn họ đã có gian tình gì đó rồi, nhưng là nhiều năm như vậy cũng không thấy bọn họ có kết quả gì, nên cô cũng giả vờ cho qua. Bây giờ hắn lại…
“Tôi rất thích cô ấy, lần đầu tiên gặp mặt tôi cũng rất thích.” Khương Nghị lâm vào trong hồi ức, trên mặt hiện lên một tia hoài niệm, nói: "Tôi muốn cưới cô ấy làm vợ.
Tề Thiệu có chút không thể tưởng tượng nổi, nói: "Thích thì theo đuổi, ai ngăn cản anh chứ?”
“Cái kia...” Khương Nghị chần chờ một chút, rồi nói: "Vân Thải có chút chê tôi.”
Cố Vân Khê cũng không muốn biết nguyên nhân bọn họ là gì, cười nói: "Vậy thì thôi đi, anh đổi sang theo đuổi người khác là được.”
Khương Nghị tức giận, đây là loại bạn bè gì vậy?
“Không được, tôi thích cô ấy, cô giúp tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607353/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.