Bỏ lại lời này, cô nghênh ngang rời đi.
Triệu Kim Minh bị cô nhìn đến trong lòng không tránh khỏi có chút chột dạ, sau đó hắn lại rất tức giận. Hôm nay hắn mất mặt như vậy, về sau làm sao còn có thể lăn lộn ở Tứ Phương thành này đây?
“Anh hai, cô ta..... là có ý gì? Không phải là muốn trả thù chứ? Em cũng không làm gì mà đã bị cô ta đánh cho một trận, quá không nói đạo lý.....”
“Theo anh về nhà.” Triệu Kim Thụy kéo em trai rời đi.
Trước mặt nhiều anh em của anh ta như vậy, Triệu Kim Minh cảm thấy mình vô cùng mất mặt, nên tức giận nói: "Anh hai, không phải chứ?”
Triệu Kim Thụy mặt trầm, hạ giọng nói: "Vệ sĩ bên cạnh cô ta xuất thân quân lữ, hẳn là bộ đội đặc chủng.”
Triệu Kim Minh nghe vậy hoảng sợ không thôi: "Anh không nhìn lầm chứ?”
Có thể sử dụng được bộ đội đặc chủng làm vệ sĩ thì cũng chỉ có hai loại người, hoặc là quyền quý, hoặc là phú hào.
Triệu Kim Thụy nhìn đứa em trai không hiểu chuyện này chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tất cả đều do trong nhà quá dung túng hắn, để cho hắn to gan lớn mật, nên mới thường xuyên ra ngoài gặp rắc rối như thế.
“Không có khả năng nhìn lầm. Em tốt nhất về sau đừng có hồ nháo nữa, an tâm làm chuyện đứng đắn một chút đi.”
Anh luôn cảm thấy ánh mắt của cô gái kia có chút không thích hợp, nhìn như là thương hại, lại như là khinh bỉ anh em bọn hắn,
Triệu Kim Minh mất hứng kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607338/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.