Thật vui vẻ, thật muốn nói cho mọi người biết, hắn và Tiểu Khê đã kết hôn.
Tiểu Khê là vợ của hắn, ha ha ha, trên đời này làm sao còn có thể có chuyện hạnh phúc như vậy được chứ?
Cố Vân Khê thấy hắn vui vẻ như vậy, cũng có chút vui theo, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên một chút, kỳ thật, trong nguyên tác không có nói Tề Thiệu sẽ xảy ra chuyện như thế nào, chỉ là đơn giản nói qua một câu ‘tráng niên mất sớm’ mà thôi.
Bất quá, hôm nay nội dung vở kịch đều đã bị cô thay đổi hết hoàn toàn, Tề Thiệu hẳn là không có việc gì. Nhưng nói thế nào, cô cũng không an tâm được.
“Hứa với em một chuyện.”
Tề Thiệu nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, nét mặt dịu dàng, nói: "Em nói đi, mười chuyện anh cũng sẽ đáp ứng với em.”
Cố Vân Khê vẫn có chút không yên lòng, nói: "Anh đi đâu nhất định cũng phải mang theo mấy vệ sĩ, cây to đón gió có biết không? Có nhiều nơi trị an không tốt như chúng ta vẫn tưởng tượng đâu.”
Cô nhớ rõ lúc này cướp bóc hoành hành rất nhiều, có vài nơi còn diễn ra cảnh cả thôn hợp tác cướp bóc người qua đường, thủ đoạn cũng rất hung tàn. Năm nay hình như chính phủ còn nghiêm trị một đợt thì phải?
Hơn nữa, các quỹ gia tộc dưới danh nghĩa của hắn cũng kiếm được rất nhiều. vì chuyện này thôi cũng không biết có bao nhiêu người đỏ mắt,
Tề Thiệu mềm lòng, Tiểu Khê đây là lo lắng cho hắn sao?
"Được, anh ra vào đều rất cẩn thận, anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607334/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.