Chỉ là đối với Đại Lục thì ông hoàn toàn không biết gì cả.
“Đối diện là nơi nào?”
Cố Vân Khê đơn giản giới thiệu một chút: “Thâm Thành, mười mấy năm trước còn là một cái thành phố nhỏ sát biển, hiện tại đã trở thành thành phố cải cách mở cửa giao thương quốc tế tuyến đầu, muốn quan sát thị trường Hoa Hạ thì nhất định phải xem thành phố này làm chuẩn mực đánh giá.”
“Còn thành phố nào nữa?” George hạ quyết tâm đi theo Cố Vân Khê, cô quá tinh khôn.
Thật ra Cố Vân Khê rất buồn ngủ, nhưng còn phải cố gắng nói chuyện với người này, vì mục đích kéo vốn đầu tư nước ngoài, cô cũng dễ liều mạng.
“Bốn thành phố Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu và Thâm Quyến đều có đặc điểm riêng, một cái là trung tâm chính trị, một cái là trung tâm kinh tế, một là thủ đô thương mại ngàn năm, một là thành phố mở cửa mới nổi.”
Tề Thiệu nhìn đến nhíu mày, người này thật đáng ghét, có thể câm miệng hay không?
Hắn vừa định nói chuyện thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, nghe máy thì đầu dây bên kia là ngài Đổng gọi đến.
“Tề Thiệu, Tiểu Khê đã trở lại?”
Tề Thiệu không ngờ tin tức của bọn họ lại linh thông như vậy, mới vừa qua một đêm mà thôi.
“Đúng vậy, tối hôm qua cô ấy vừa đáp xuống máy bay.”
“Vậy tôi lập tức qua bên đó.”
Tề Thiệu nhìn phong cảnh phía bên ngoài cửa kính xe hơi: “Chúng tôi sắp qua cửa khẩu rồi.”
Ngài Đổng ngây ngốc, họ đã rời khỏi khách sạn?
“Sao lại gấp gáp như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607307/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.