Cố Vân Khê bình tĩnh cười hỏi: “Tôi có thể đi rồi?”
Hai tay Joe nắm chặt thành quyền, cảm xúc kịch liệt lăn lộn trong ngực.
“Cô đã làm cái gì?”
Cố Vân Khê cười không nói, không sai không sai, tất cả đều nằm trong dự liệu của cô.
Chỉ chốc lát sau, đoàn người liền kéo hành lý đi ra.
“Tiểu Khê, có thể đi rồi.”
Đồng tử của Joe chấn động, bọn họ đã sớm thu dọn hành lý xong rồi? Như thế này là nói lên điều gì?
Cố Vân Khê vươn tay phải. “Trả đồ cho tôi.”
Joe cao to chầm chậm đưa điện thoại và máy tính qua, Cố Vân Khê nhận lấy tiện tay nhét vào trong ba lô, đi ra ngoài trước.
“Chúng ta đi thôi.”
Một khắc bước ra cửa lớn kia, cô nhịn không được quay đầu nhìn về phía tòa nhà nhỏ, nơi này chứa đựng quá nhiều hồi ức tốt đẹp của cô suốt sáu năm qua, có chút không nỡ.
Cô nghĩ, cô sẽ rất hoài niệm sự nghiệp học tập tốt đẹp này.
Chỉ là, không bao giờ có cơ hội trở lại đây nữa.
Tại sân bay
Một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề tiến tới, khẽ cúi đầu: “Cố tiểu thư, xin chào, tôi là quản gia của gia tộc Adams, phụng mệnh chủ nhân tôi đến đây tiễn cô, chúc cô lên đường về nước bình an.”
Joe trợn tròn hai mắt, hắn ta không nghe lầm chứ, gia tộc Adams?
Được gọi đùa là vương tộc đệ nhất nước Mỹ bởi vì tổ tiên của bọn họ là một trong những công thần khai quốc, cha con đều từng làm tổng thống.
Đây cũng là đại gia tộc lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607295/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.