Lần này, thái độ của mọi người đối với cô lập tức thay đổi, mắt thường cũng có thể thấy bọn họ nhiệt tình hơn trước.
Cô muốn nhờ vả đối phương chỉ giảng một vài vấn đề, có câu của cho là của nợ, bọn họ đều nhận đồ của cô, thế nên đều thật sự nghiêm túc giảng dạy cho cô, không ngại phiền toái.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là đó không phải bí mật quan trọng gì.
Cô nhân cơ hội học được không ít thứ, cũng thuận lợi dung nhập vào trong đoàn đội, bắt đầu tiếp nhận những công việc có chút khó khăn.
Cô ở đây để học!
Sau khi Mike nghe kể lại, còn cố ý gọi Cố Vân Khê cùng đi ăn cơm: “Nghe nói em phát đồng hồ vàng cho bọn họ?”
Cố Vân Khê có chút ghét bỏ nhìn salad rau dưa trên bàn, mỗi ngày đều ăn cái này, thật đáng ghét.
“Trước tiên tát một cái rồi cho một quả táo ngọt, người được lợi, tôi được lợi, mọi người đều có lợi.”
Có thể dùng tiền giải quyết cũng không phải chuyện gì lớn lao.
Tất cả mọi người đều có lễ vật, cô tự nhiên sẽ không bỏ rơi sư huynh, lấy ra một cái hộp: “Đàn anh, cái này tặng anh.”
Mike không khỏi bật cười, nói thật, cô bé này rất đặc biệt, cô không giống nhân viên nghiên cứu khoa học học thuật truyền thống, càng giống thương nhân thành công.
Nhưng chuyên môn của cô ấy rất giỏi.
“Tôi cũng không thích đồng hồ vàng, tầm thường, toàn mùi tiền.”
Mike ánh mắt sáng lên, vậy mà lại là Vacheron Constantin kiểu kinh điển. “Làm sao em biết anh thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607223/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.