Cố Vân Khê là người nhỏ tuổi nhất, được xếp lên sân khấu cuối cùng.
Đến lượt Cố Vân Khê, cô tự nhiên hào phóng đứng dậy, đi lên bục diễn thuyết, nhận lấy microphone từ tay MC.
“Xin chào mọi người, tôi là nghiên cứu sinh năm nhất của Học viện MIT, Cố Vân Khê, xin cho phép tôi giới thiệu trang web email mà tôi đã tạo ra…”
Mặt cô mỉm cười, duy trì tâm thế vững vàng, mồm miệng lanh lợi, trôi chảy tự nhiên, dưới ánh mắt vô số người chậm rãi diễn thuyết, tự tin hào phóng giới thiệu tác phẩm đắc ý của mình.
Quan trọng nhất là, cô thu phóng năng lực khống chế sân khấu tự nhiên mới là tuyệt nhất.
Cô giống như một vật đang tỏa sáng, vững vàng hấp dẫn mọi người trong hội trường, lời của cô làm cho vô số người nghiêng tai lắng nghe.
Đèn flash nhấp nháy thành một mảnh, ghi lại giờ khắc này.
Chờ cô diễn thuyết xong, dưới đài vỗ tay như sấm.
Giáo sư Miller nhìn học trò hoàn mỹ hoàn thành bài diễn thuyết, hài lòng gật gật đầu, lần đầu tiên cô chính thức thể hiện năng lực coi như thành công.
Đồng nghiệp của ông nóng mắt không thôi: “Giáo sư Miller, ánh mắt của ngài trước sau như một, vẫn nhìn người tốt như vậy, đệ tử cuối cùng này chọn không tệ, cô bé quả thật rất ưu tú.”
Giáo sư Miller nhướng mày: “Tất nhiên rồi.”
Vì có thể làm cho đệ tử cuối cùng trong sự nghiệp của ông phong quang vô hạn đứng ở trước mặt người, ông cũng tốn không ít tâm tư.
Đầu tiên phải có thành tích xuất sắc.
Tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607216/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.