"Ông ta để mắt đến giáo sư Miller là muốn cái gì?"
Ánh mắt Pass lóe lên, nói: "Tạm thời không rõ lắm, tôi hẹn George tiên sinh ăn cơm thử một chút là sẽ biết được ngay thôi.”
“Được.” Tề Thiệu khẽ gật đầu, "Không có việc gì thì ra ngoài đi.”
Pass thất vọng đi ra ngoài, bỗng nhiên, phía sau truyền đến một đạo thanh âm: "Đúng rồi.”
“Cái gì?” Pass tràn đầy kỳ vọng nhìn qua.
Tề Thiệu cũng không ngẩng đầu lên, nói: "Đừng xịt nước hoa quá nhiều, khiến người ta lại gần có chút khó thở, bạn gái tôi khi đổi mùa, mũi rất dễ bị dị ứng.”
Pass:...Cô đây là bị ghét bỏ sao? Nhưng chuyện này có liên quan gì đến Cố Vân Khê chứ?
Mà trên lầu, văn phòng quỹ tín thác của Mạc thị, Cố Vân Khê lật xem nhật ký công tác nửa năm nay, còn triệu tập mấy lãnh đạo cấp cao mở cuộc họp.
Trợ lý gõ cửa đi vào, nói: "Cô Cố, đây là fax HK gửi tới.”
Cố Vân Khê nhận lấy nhìn thoáng qua, không khỏi tức cười, là báo cáo chi tiêu tháng trước của người Mạc gia.
Theo lý thuyết, mỗi tháng đều phát sinh hoạt phí cho bọn họ, nhà bọn họ đang ở cũng là trên danh nghĩa của quỹ gia tộc này, nếu họ chi tiêu thêm thì cô có thể xem xét tình huống mà chi trả cho bọn họ.
Nhưng tiền thuốc men của Cố lão phu nhân một tháng lại tốn đến năm mươi vạn? Bà ta là bị bệnh gì đây?
Nhìn kỹ bệnh án và biên lai kèm theo, rõ ràng là đã có người cố ý giả rồi, bọn họ coi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607200/chuong-509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.