Tựa như luận văn liên danh lần trước, tiếng chất vấn đến nay đều có.
Muốn thoát khỏi tiếng nghi ngờ, chỉ có thể dùng thực lực chứng minh chính mình.
Tựa như những phú nhị đại, điều kiện bản thân cho dù tốt, nhưng muốn vượt qua cha mẹ, thì phải đạt được sự tán thành của đại chúng, thật sự rất khó.
Cố Vân Khê cũng biết điểm này, đem hộp cơm đưa tới một phần, "Được rồi, em đây có thể lấy cờ hiệu của thầy để tuyển người không?"
Giáo sư Miller mở ra xem, là sủi cảo, cái này ông thích ăn. “Không chiêu được người? Không đến mức đó chứ?”
Chiêu thì có thể chiêu được, nhưng trình độ không cao, Cố Vân Khê có chút ghét bỏ, "Em đang học tiến sĩ, tuyển người như thế nào?”
Giáo sư Miller gắp sủi cảo cắn một miếng, chính là vị này.
“Ba hộp bánh đậu xanh, đừng để sư mẫu em biết.”
Cố Vân Khê:...
“Ngài ăn ít đồ ngọt một chút đi, sư mẫu cũng lo lắng cho sức khỏe của ngài.”
“Niềm vui của cuộc sống là ăn.” Giáo sư Miller nói đạo lý rõ ràng, nói cho cùng, chính là muốn ăn mỹ thực.
Cố Vân Khê không có cách nào với ông cả, "Vậy được rồi, em bảo người nhà làm rồi đưa tới.”
Giáo sư Miller ăn xong một đĩa sủi cảo, cảm thấy mỹ mãn mà lau miệng, "Em có rảnh có thể đến phòng thí nghiệm xem thử.”
Ánh mắt Cố Vân Khê sáng lên, cô rất tò mò, "Hôm nay được không?”
“Em rảnh rỗi như vậy sao?”
“Gấp hơn nữa cũng không thiếu một ngày nửa ngày.” Cố Vân Khê vui vẻ quyết định, tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607185/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.