Hoắc Minh Duyệt trợn tròn mắt, vẻ mặt đờ đẫn, thân ảnh quen thuộc như vậy...
Một học sinh nhìn cô gái trên đài, lớn tiếng ồn ào, "Này, cô là học sinh mới tới? Mau xuống đây, cô giáo thấy được sẽ mắng chửi người.”
Có lầm hay không? Đi học còn gây chuyện, tân sinh đ.â.m đầu gì gì đó thật đáng ghét.
Ai ngờ, hai tay cô gái trên đặt ở trên bục giảng, quần jean T - shirt màu lam, tóc đen đến vai tung bay, thanh xuân dào dạt, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay có vẻ trẻ trung ngây ngô.
"Tôi giới thiệu một, Cố Vân Khê, bây giờ đang là học vị tiến sĩ nghiên cứu chuyên ngành này, hôm nay cô Helen có việc không tới được, tôi sẽ tạm thời thay cô ấy dạy một tiết."
Dưới đài trợn mắt há hốc mồm, không dám tin.
“Cô là tiến sĩ sinh? Không phải chứ? Thậm chí nhìn còn nhỏ tuổi hơn chúng tôi, cô đang đùa giỡn chúng tôi sao?
Cố Vân Khê nhàn nhạt liếc mắt một cái, ở trong đám người thấy được Hoắc Minh Duyệt, mỉm cười xem như chào hỏi.
“Tuổi tác giới tính cũng không quan trọng, quan trọng là thực lực, bắt đầu học thôi.”
Cô cũng không cần xem tài liệu giảng dạy, một giờ thoát bản thảo giảng bài, hạ bút thành văn, chậm rãi mà nói, thể hiện thực lực chuyên nghiệp cường đại.
Cô nói vô cùng sinh động thú vị, làm cho người ta vừa nghe liền hiểu, dưới đài ngay từ đầu không tin, dần dần nghe ngây người, nghe như si như say.
Một tiết học kết thúc, Cố Vân Khê cũng không dạy quá giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607181/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.