Cô ta rõ ràng là châm ngòi ly gián, muốn anh hoàn toàn trở mặt với anh em Cố gia.
Nhưng ngoài dự liệu của cô, Cố Hải Triều rất bình tĩnh, nói: "Bình thường, ở nhà chúng ta, Tiểu Khê mới là người có quyền nói chuyện lớn nhất.”
Anh chỉ là người nói chuyện với bên ngoài thôi, nhưng Cố Vân Khê mới là người quyết định hết tất cả ở phía sau.
“Cái gì?” Yến Thanh Thanh như không nghe rõ.
Cố Hải Triều không giải thích, mà nhìn về phía Cố Vân Khê, nói: "Tiểu Khê, em đồng ý hôn sự này không?"
Cố Vân Khê chậm rãi cầm lấy bánh mì nướng cắn một miếng, nói: “Anh đã là người trưởng thành, em tôn trọng tất cả quyết định của anh, chỉ cần anh không hối hận là được."
Nghe lời này, tâm tình Cố Hải Triều nhất thời không rõ là thoải mái, hay là rối rắm.
“Tiểu Khê...”
Cố Vân Khê liếc mắt một cái, lời của Cố Hải Ba liền nuốt trở lại.
Chờ cơm nước xong, Cố Vân Khê chậm rãi trở về phòng thu dọn đồ đạc, Cố Hải Ba đuổi theo, nói: "Tiểu Khê, sao em không ngăn cản họ chứ? Anh trai nhất định sẽ nghe lời em.”
Cố Vân Khê mỉm cười, nói: "Loại chuyện này càng ngăn cản bọn họ càng làm đến cùng, chúng ta cần gì phải làm vậy chứ?”
Cô còn cười, Cố Vân Thải ngược lại lo muốn chết: "Nhưng chúng ta không thể trơ mắt nhìn anh cả nhảy vào hố lửa được.”
Cố Vân Khê cười trấn an bọn họ, nói: "Không vội, bọn họ không làm được.”
“Thật sao?”
"Thật đấy."
Có những lời này của Cố Vân Khê,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607162/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.