Nhìn bộ dáng không đáng giá tiền của anh ở bên kia, Cố Hải Ba bĩu môi, đúng là mắt của cậu không có đủ dùng nha, sau khi anh trai có bạn gái liền giống như thay đổi thành người khác vậy.
Vừa quay đầu, anh đã thấy Tề Thiệu yên lặng đem sườn bò đã cắt xong đưa đến trong đĩa Cố Vân Khê.
Cậu không khỏi liếc mắt một cái, a, nam nhân nha.
Cố Vân Khê nhìn anh trai nhỏ ngây thơ của mình, đây là ăn dấm chua sao? “Anh nhỏ, anh muốn cái gì, em sẽ mua cho anh nha.”
Lúc này Cố Hải Ba mới cao hứng, vẫn là em gái thân thiết nhất. "Không cần, anh mua quần áo đẹp, giày đẹp cho em, mua tất cả những gì em thích luôn.”
Cố Vân Khê nhíu mày, nghe khẩu khí này, tràn đầy tự tin, không lẽ chuỗi cửa hàng trà sữa của cậu kiếm được rất nhiều tiền sao?
Yến Thanh Thanh bỗng nhiên nhìn qua, cười nói: "Tiểu Khê, quần áo của em rất đẹp, là nhãn hiệu gì vậy?”
Động tác Cố Vân Khê dừng lại, thản nhiên cười nói: "Là đồ làm thủ công, không có nhãn hiệu.”
“A.” Yến Thanh Thanh kinh hô một tiếng, môi giật giật, nhưng không nói gì nữa.
Cố Vân Khê cũng không thèm để ý, cô không thích nhãn hiệu lắm, nói thế nào nhỉ, có một số nhãn hiệu tuy có giá cao, nhưng kiểu dáng chất liệu cũng chỉ có như vậy.
Cô thích mặc quần áo được thiết kế riêng, đặc biệt là quần áo được tạo ra dựa trên tính khí hình thể cá nhân của cô mà làm ra.
Cố Vân Thải khẽ ho một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607148/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.