Bọn họ cũng không biết xu thế tương lai, nhưng Cố Vân Khê thật sự đã nhìn thấy.
“Tôi tin tưởng ánh mắt của bản thân, cũng tin tưởng thực lực của giáo sư.”
Cô nâng mình lên một chút, cũng nâng giáo sư Miller lên một chút.
Miller cười ha ha: “Trò phụ trách viết luận văn đi.”
Cố Vân Khê ngây ngẩn cả người, ở nước ngoài, tác giả thứ nhất bình thường là thầy hướng dẫn hoặc là ông chủ đầu tư, tác giả thứ hai là người có cống hiến lớn nhất trong đoàn đội.
Vị trí này phi thường chú ý, mà cô là thành viên gia nhập cuối cùng, có thể khiến mọi người khâm phục sao?
“Tôi? Ngài chắc chắn?”
"Chắc chắn, chữ ký tác giả thứ hai thuộc về trò.” Giáo sư Miller nhìn ra, trong quá trình nghiên cứu này cô là mấu chốt, ông nhìn về phía những học sinh khác: “Mọi người có ý kiến sao?”
Giáo sư từ trước đến nay luôn bá đạo, đã nói một không nói hai, không thích người khác khiêu chiến quyền uy của ông.
Mọi người nhìn nhau, giáo sư đều nói như vậy, cho dù bọn họ có ý kiến gì cũng không dám nói.
Nhưng phần lớn mọi người đều khâm phục, Cố Vân Khê đưa ra rất nhiều đề nghị phi thường có tính tiên phong, kỹ thuật cũng không tồi, tiến bộ rất nhanh.
Cố Vân Khê biết có vài người không phục, đây cũng là chuyện thường tình, có ai không muốn có cơ hội tốt như vậy ghi dấu tên tuổi?
Đương nhiên, cô sẽ không từ bỏ cơ hội ngàn năm có một này, cô cũng không phải thánh nhân.
“Tôi sẽ viết thật tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607125/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.