Thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ chớp mắt đã đến mùa thi.
Cố Vân Khê không dám có chút chậm trễ, mỗi ngày ngâm mình trong thư viện, tranh thủ mỗi môn học đều có thể lấy được điểm A.
Mỗi đêm, thư viện ngồi đầy người, đều là trắng đêm không ngủ.
Người ưu tú hơn ngươi không đáng sợ, đáng sợ là người ưu tú hơn ngươi còn cố gắng hơn ngươi!
Chờ thi xong môn cuối cùng, Cố Vân Khê thở ra một hơi thật dài, cuối cùng cũng kết thúc.
Tề Thiệu đưa tới một ly trà sữa, "Vất vả rồi, kể tiếp nghỉ ngơi vài ngày đi.”
Cố Vân Khê cũng muốn điều chỉnh một hồi, nhưng đột nhiên điện thoại lại vang lêm.
“Cố, thi xong rồi? Mau tới phòng thí nghiệm.”
Đó là giáo sư Miller.
Bình thường bài tập của Cố Vân Khê quá bận rộn, hẹn cuối tuần mới đến phòng thí nghiệm, tuy rằng số lần xuất hiện không nhiều lắm, nhưng thành công khiến giáo sư Miller nhớ kỹ cô.
Có cô ở đây, linh cảm của mọi người sẽ bùng nổ, thí nghiệm đẩy mạnh càng thuận lợi.
Cho nên chỉ cần cô rảnh thì sẽ bị chộp đến phòng thí nghiệm.
Tề Thiệu thật sự cạn lời, hắn còn muốn cùng Tiểu Khê đi ra ngoài chơi vài ngày, bọn họ từ khi tới nơi này cũng chưa có đi hẹn hò lần nào.
“Tốt xấu gì cũng nên nghỉ ngơi hai ngày.”
“Được rồi, khoảng thời gian trước ông ấy đã tỏ thái độ, có ý muốn nhận tôi làm học trò, tôi cũng nên biểu hiện một chút.”
Cố Vân Khê nhẹ giọng nhắc nhở, "Anh cũng thừa dịp ngày nghỉ này chọn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607078/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.