Cố Vân Khê khẽ gật đầu: “Được, tôi cũng đã dẫn đoàn luật sư tới, đang chờ phía ngoài.”
Động tác Mạc Thừa Ân cứng đờ, biểu cảm trên mặt cực kỳ phức tạp: "Cháu đã sớm đoán trước ông sẽ thỏa hiệp?”
Đầu óc biết tính toán như thế này thật sự rất tuyệt, trong đám con cháu đời sau của ông không một ai đủ tầm làm đối thủ của cô.
“Phòng trước khỏi họa mà, từ trước đến nay tôi làm việc luôn cẩn thận.” Tâm tình Cố Vân Khê rất tốt.
Mạc Thừa Ân cũng bảo vệ sĩ mau gọi điện thoại kêu luật sư tới. Mạc lão phu nhân nghe thì tức đến run rẩy, ác ý từ trong lòng nổi lên, bỗng nhiên nhào về phía giường bệnh, cầm lấy gối đầu ép lên mũi miệng Mạc Thừa Ân, trong đầu bà ta lúc này chỉ có một ý nghĩ, chỉ cần lão già này chết, tất cả liền kết thúc.
Quỹ tín thác của gia tộc này vẫn thuộc về con gái bà ta.
Về phần có giám thị hay không, về sau sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.
Biến cố bất ngờ này khiến tất cả mọi người ngây dại, Trần Sơn khiếp sợ nhìn một màn này, bà già này thật ác độc, đi đến đường cùng nảy sinh sát ý muốn g.i.ế.c chồng trước mặt mọi người.
Nhưng vào lúc này, cái ót của bà ta nổi lên một trận đau nhức, hai tay đang cố đè gối lên mặt Mạc Thừa Ân mất sức buông xuống, thân thể mềm nhũn ngã trên sàn nhà.
Vệ sĩ của Mạc Thừa Ân đẩy bà ta ra, vội vàng nhào về phía giường bệnh kiểm tra, sắc mặt Mạc Thừa Ân tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607043/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.