Nhà lãnh đạo nhìn vào bản đồ hai chiều trên màn hình, không thể không cảm thán:
“Trên thực tế, nước ta cũng có máy bay không người lái, nhưng do hạn chế về công nghệ, chỉ có thể huấn luyện máy bay mục tiêu, hoặc lắp thiết bị gây nhiễu. Và tôi nghe nói sau Chiến tranh Vùng Vịnh, nước Mỹ đã có những tiến bộ đột phá về công nghệ máy bay không người lái.”
Nếu trang bị chiến đấu lạc hậu, khả năng bị đánh bại chắc chắn rất cao, tất cả mọi người rất sốt ruột.
Cố Vân Khê theo bản năng nói: “Bọn họ đang nghiên cứu các loại máy bay chiến đấu không người lái.”
“Đúng vậy.”
Cố Vân Khê có chút rầu rĩ: “Trên nguyên tắc này cũng có thể lắp đặt được, hệ thống radar đám mây của tôi định vị chính xác có sai số khoảng 3 cm, hẳn là có thể tấn công mục tiêu ở cự ly xa chuẩn xác.”
Một đại lão ánh mắt sáng lên: “3 cm? Cháu xác định sai số ở mức 3cm?”
Mặt Cố Vân Khê có vẻ rối rắm: “Cháu xác định, nhưng đáng tiếc vẫn không thể điều chỉnh sai số hoàn hảo chỉ trong vòng 1 cm.”
Đối phương nhìn Cố Vân Khê vài lần, cô còn trẻ tuổi nhưng lời nói và mục tiêu muốn đạt được lại là thành quả nghiên cứu hơn mấy mươi năm đời người, có khi là cả vài thế hệ, rất khó tưởng tượng nổi, khiến người ta không nhịn được hoài nghi thực lực của cô.
“Duy trì sai số trong 3 cm đã rất lợi hại, bộ hệ thống radar đám mây này là do cháu thiết kế?”
“Đúng, cháu tốt nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607023/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.