"Tội phạm trong vòng ba đời đều không thể khảo công, không thể tham gia quân ngũ, không thể làm lãnh đạo xí nghiệp nhà nước, mà cậu, chỉ có ở bên cạnh cha mẹ nuôi, mới có thể có một tương lai tốt đẹp, đúng rồi, anh chị ruột của cậu đều c.h.ế.t vì các chuyện ngoài ý muốn, nhưng, ở đâu ra nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy?"
Liếm m.á.u trên lưỡi đao, nhất định sẽ kèm theo gió tanh mưa máu.
Thân thể A Phong lắc lư, hai chân như nhũn ra, vô lực xụi lơ trên mặt đất.
Nội tâm của cậu ta bị trùng kích thật lớn, sắc mặt tái nhợt dọa người, trán đều là mồ hôi, "Anh nói bậy, tôi một chữ cũng không tin, anh gạt tôi.”
Hoắc Vân Sơn cũng bị chấn động, "Tề Thiệu, đây là thật sao?”
“Thật.”Ngữ khí Tề Thiệu vô cùng khẳng định.
Tâm tình Hoắc Vân Sơn rối bời, khẽ lau mặt rồi nhìn về phía Cố Vân Khê, "Tiểu Khê, hình như cô không khiếp sợ chút nào?”
"Không độc không phải trượng phu, người nọ là kiêu hùng.”Cố Vân Khê đến từ thời đại tin tức bùng nổ, chuyện ly kì gì chưa từng nghe qua, cho nên chuyện này đã tình là gì.
Tề Thiệu lấy ra một tấm ảnh đưa đến trước mặt A Phong, "Cậu hẳn là đã gặp qua hắn? Đây là cha ruột cậu.”
A Phong nhìn người đàn ông trong ảnh, tướng mạo bình thường không có gì lạ, nhưng lại khiến cậu có một loại cảm giác quen thuộc xa lạ, hình như đã gặp qua.
Đúng, cậu ta đã gặp qua, người xa lạ mấy năm trước hỏi đường cậu, còn tặng cậu một món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606992/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.