Dưới cái nhìn chăm chú của Hoắc Vân Sơn, Cố Vân Khê tốn nửa ngày làm thành hai món đồ chơi nhỏ xong. Sau khi nhiều lần kiểm tra, xác nhận không có vấn đề gì mới giao cho hắn.
"Báo cáo thí nghiệm cho tôi."
Cố Vân Khê có chút mệt mỏi nhắm mắt dưỡng thần, "Thông số kỹ thuật còn chưa chuẩn bị xong, gần đây tôi còn bận làm quạt mini, nên hiện tại không rảnh.”
Hoắc Vân Sơn:...
Mấy ngày kế tiếp, Cố Vân Khê bận tối mày tối mặt, tham số kỹ thuật của máy nghe trộm đều phải được sắp xếp sau đó viết lại thành một bản báo cáo để nộp lên.
Bản vẽ và số liệu của quạt nhỏ cũng cần phải xử lý tốt, một số kỹ thuật mã hóa còn phải được thí nghiệm rất lâu mới làm được.
Mà, Hoắc Vân Sơn tựa như thần long thấy đầu không thấy đuôi, mỗi ngày đều đi sớm về trễ.
Vài ngày sau, Cố Vân Khê nhận được điện thoại của Tưởng Quảng Xương, nói là đã nhận được hàng, có thể giao dịch.
“Đi đến Thâm Thành? Sao lại xa như vậy? Anh bảo người ta đưa tới đây đi, tôi có thể thêm tiền.” Cô chính là hào phóng như vậy đấy.
Tưởng Quảng Xương nói thẳng, "Bọn họ muốn đổi kỹ thuật theo dõi với cô, một tay giao xe, một tay giao hàng.”
Cố Vân Khê vừa nghe liền không đồng ý: "Cái này rất đắt, một chiếc xe làm sao đủ được? Chuyện làm ăn này không có lời, tôi không đồng ý. Tối thiểu phải là mười chiếc thì mới được.”
Trong điện thoại im lặng một hồi lâu, mới vang lên giọng nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606964/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.