"Đừng hiểu lầm, ý tôi không phải vấn đề tiền bạc."
Cố Vân Khê có chút không thoải mái, thù lao cô cũng đã trả, anh ta còn lề mề cái gì nữa chứ?
“Vậy vấn đề là gì? Anh nói chuyện dứt khoát một chút đi, nếu anh thật sự không làm được thì thôi vậy, tôi sẽ đi tìm người khác.”
“Cô đừng vội như vậy chứ, cũng không phải là tôi không có biện pháp, chỉ là...”Tưởng Quảng Xương thừa nước đục thả câu.
“Là cái gì?”
Tưởng Quảng Xương thấy thời cơ đã đến, lúc này anh ta mới nói ra yêu cầu của mình: "Người ta chưa chắc cần tiền.”
“Không cần tiền, vậy muốn sắc sao?”Cố Vân Khê tựa như gặp phải xui xẻo lui về phía sau, trong ánh mắt tràn đầy ghét bỏ, nói: "Anh nói đùa cái gì vậy? Tôi chỉ muốn mua xe thôi mà.”
Tưởng Quảng Xương im lặng, đây là tư duy cái quỷ gì vậy?
“Cô hiểu lầm rồi, ý của tôi là, đối phương có thể muốn dùng vật đổi vật với cô, chính xác hơn là muốn đổi vài thứ mới lạ….”
Anh ta tận tâm nhắc nhở cô một câu, "Chính là, vật mà người khác không có, nhưng cô thì lại có. Chỉ có như vậy, đoán chừng cuộc giao dịch này mới có thể thành công.”
“Tôi chỉ có một cái đầu vô cùng thông minh, người khác đều ngốc hơn tôi.”Cố Vân Khê chỉ chỉ đầu mình, "Cái này có tính không?”
Tưởng Quảng Xương: … Cô cũng không cần phải nói như vậy trước mặt mình chứ. “Còn có cái gì khác không? Cô trước cứ suy nghĩ thật kỹ đi rồi trả lời tôi.”
Cố Vân Khê cau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606958/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.