Cố Vân Khê hơi nhướng mày: “Em cảm giác người này có ý đồ muốn lôi em xuống vũng lầy.”
Mọi người nghe xong nhất thời nổ tung, Cố Hải Ba là người đầu tiên nhảy dựng lên:
“Không phải chứ? Hắn ta dùng thủ đoạn gì? Anh đây cái gì cũng không thiếu.”
Cố Vân Khê xòe bàn tay nhỏ bé ra, cười lạnh: “Chúng ta ở trong mắt người khác chính là nhà giàu mới nổi, không có căn cơ vững chắc, giống như đứa nhỏ ba tuổi ôm gạch vàng qua phố xá sầm uất, dễ dàng bị kẻ xấu theo dõi, từ nay trở đi mọi người làm gì cũng đều phải cẩn thận hơn một chút.”
Cố Vân Thải nghe vậy trong lòng run sợ: “Không đến mức đó chứ?”
Cố Vân Khê vẫn cảm thấy các anh chị của cô không có ý thức phòng bị, lần trước cô đề nghị đổi nhà cũng không làm cho bọn họ tỉnh táo.
Vì vậy, nhân cơ hội này, cho họ thấy mặt tối của xã hội.
Vì cái nhà này, cô thật sự trả giá quá nhiều, ai, cô chỉ mới là một đứa bé thôi.
Có được khả năng trời cho cũng phải có thực lực cùng thủ đoạn tương xứng, nếu không ở trong mắt người khác chính là một con dê béo dễ đưa lên thớt.
Cô đảo mắt: "Mọi người biết những phú nhị đại kia trúng chiêu như thế nào không?”
“Làm cho người ta nhiễm thói quen đánh bạc, hoặc là bỏ t.h.u.ố.c lá vào đồ uống, làm cho họ bất tri bất giác tiêm nhiễm thói hư tật xấu, nghiện ngập, cho dù có gia tài đủ sống sung túc mấy đời cũng đều bị sẽ phá sạch.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606952/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.