Bà Ngô nghe xong, nhưng một chữ bẻ đôi cũng không hiểu:
“Đang ở trong nước, nói tiếng Anh làm cái gì? Đúng là giỏi giả bộ.”
Bà ta chỉ biết có hai trường đại học nổi tiếng hàng đầu trong nước là Thanh Hoa và Bắc Kinh. Còn ở nước ngoài chỉ có Harvard và Cambridge.
“Học viện công nghệ Massachusetts.”Cố Vân Khê đổi sang tiếng Trung, giọng điệu lạnh nhạt tự nhiên, hoàn toàn không bị lời mỉa mai của bà cô già nào đó ảnh hưởng.
Mẹ Ngô giống như là nắm được nhược điểm của cô, lớn tiếng kêu lên: “MIT là cái trường ở xó nào? Tôi chưa từng nghe nói tới, mọi người đã từng nghe nói qua chưa?”
“Không có.”Tất cả mọi người đều lắc đầu.
Cố Vân Khê nhướng mày, nghiêm túc thật sao? Là bọn họ có kiến thức nông cạn, hay đang giả bộ không biết?
Quên đi, phân tranh cao thấp với loại người này chính là lãng phí thời gian.
Cô chỉ muốn ăn tiệc rồi rời đi, trước khi ra nước ngoài còn có rất nhiều chuyện phải xử lý.
Một giọng nói mãnh liệt vang lên: “Tôi biết đó, đó là trường công lập chính quy MIT, trường đại học hàng đầu nước Mỹ, xếp hạng thứ hai thế giới về chuyên ngành máy tính, radar cùng với hệ thống dẫn đường quán tính và phát triển các loại khoa học kỹ thuật đem lại cống hiến lớn lao cho nhân loại, bạn học Cố học có thể tiến vào ngôi trường chính quy với thành tích đứng đầu như vậy, là người cực kỳ ưu tú.”
Một người đàn ông trung niên hào hoa phong nhã đi tới, mỉm cười với Cố Vân Khê.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606949/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.