Cố Vân Thải kiên quyết cự tuyệt, giọng nói của cô dịu dàng mà kiên định:
“Có vấn đề tìm chú cảnh sát, có việc tìm chính phủ, xin lỗi, tôi thật sự không giúp được hai người.”
Cô bỗng nhiên nảy ra một suy nghĩ, hai anh em này tại sao không tìm anh cả, không tìm em thứ mà trực tiếp chạy tới trường học náo loạn tìm cô?
Là bởi vì cô nhìn mềm lòng nhất, dễ nói chuyện nhất sao? Có phải cô là người yếu ớt nhất trong gia đình?
Nếu đổi lại là em thứ, đã sớm bắt bọn họ ngậm miệng, đ.ấ.m từng đ.ấ.m đánh trả.
Đổi sang Tiểu Khê, không chừng liền bịt tai trực tiếp gọi điện thoại báo cảnh sát, không cho bọn họ cơ hội lăn lộn bán thảm khó coi như thế này.
Trong mắt Cố Gia Bảo hiện lên một tia oán hận nồng đậm: “Chị thật sự thấy c.h.ế.t mà không cứu sao? Được, chúng tôi đi c.h.ế.t đi, tôi đi c.h.ế.t cho chị vừa lòng đẹp ý.”
Hắn lôi kéo Gia Vượng muốn đập đầu vào vách tường, dọa học sinh bốn phía tiến lên ngăn cản, vừa giãy dụa vừa lôi kéo, cục diện rối tinh rối mù.
Một tiếng quát to mãnh liệt vang lên, “Anh cả, anh hai, hai người đang làm gì vậy? Đừng làm khó chị họ nữa? Chị ấy cũng không dễ dàng gì.”
Là Cố Như, không biết cô ta từ đâu xuất hiện, hai tay tay nắm kéo hai người anh trai đứng lên, vô cùng lo lắng.
“Chị họ Vân Thải, khó khăn trước mắt chúng em sẽ tự nghĩ biện pháp giải quyết, chị đừng quản việc này.”
Cố Vân Thải vừa nghe lời này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606917/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.