Cố Vân Khê nhíu mày, có chút ngoài ý muốn: “Đôi mẹ chồng nàng dâu kia còn có thể lăn lộn được đến bây giờ sao? Khoan đã, nguồn hàng cung ứng cho bọn họ ở đâu ra?”
“Chắc là nguồn hàng của Thâm Thành, nghe nói rất thời thượng.”Cố Hải Triều đều nghe người khác nói lại, cho nên anh cũng không rõ lắm: "Hiện tại bọn họ làm ăn cũng khá tốt.”
“Xem ra, bọn họ hẳn vẫn còn liên lạc với Cố Như.”Giọng nói Cố Vân Khê cũng lạnh đi vài phần, nghĩ lại thì cũng đúng, Cố Như xuyên không, sống lại trong cuốn tiểu thuyết này, sao có thể không làm gì?
Cho dù trở thành cháunuôi của một gia đình giàu có, có một tương lai tốt đẹp, nhưng dù nói thế nào cũng không thể đến lượt cô ta có thể kế thừa gia nghiệp.
Thập niên 80 là thời đại hoàng kim kiếm tiền, chỉ cần nguyện ngươi nguyện ý cúi đầu, bóp mặt làm người, thì từ những mối làm ăn cho dù nhỏ thế nào cũng có thể kiếm được chút.
Cô cúp điện thoại, rồi lại nói lớn ra bên ngoài: "Tề Thiệu, hai người trực tiếp đi qua đó đi, trong nhà có người. Tôi hiện tại có chút việc, cha cháuhai người thích ăn điểm tâm gì, tôi thuận tiện mua cho.”
“Chỉ cần là thứ em mua, tôi đều sẽ thích ăn.”
Cố Vân Khê nhịn không được trợn mắt nhìn hắn: "Nhanh lên một chút.”
“Có Ngũ Hương Đậu không? Cha tôi thích ăn cái này, còn tôi, em cứ mua cho tôi bánh đầu hoa quế đi.”
“Được.”
Bỗng nhiên, trước mặt cô có mấy cô gái trẻ tuổi đi tới, nhìn thấy cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606886/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.