Tề tam tiểu thư mím chặt môi, vừa nghĩ tới tương lai phải bị người khác quản chế, trong lòng đặc biệt khó chịu. Lại nghĩ đến ông xã của mình hiện tại cũng bị bắt đi, tâm tình liền đặc biệt không tốt: “Cha, cha không sợ mình sẽ chọn nhầm người sao? Vạn nhất cô ta mượn cơ hội lần này hại nhà chúng ta, chúng ta không phải liền xong đời?” Tề lão gia lộ vẻ mặt trào phúng: “Yên tâm, các người chỉ là vịt trời có suy nghĩ bình thường, nông cạn. Mà người ta chính là thiên nga chí hướng rộng lớn, bay lượn khắp chân trời. Con bé còn khinh thường làm khó dễ các người.” Nghe xem, đây là lời gì chứ? Thật sự là tiếng người nói sao? Nào có ai nói con cháu của mình như vậy? Tề tam tiểu thư cảm giác mình đang bị sỉ nhục: “Cha, cha bị cô ta tẩy não rồi sao? Chuyện này tuyệt đối không được......” Tiếng chuông điện thoại vang lên, mọi người đồng loạt nhìn về phía điện thoại của Tề Thiệu. Tề Thiệu vừa nhìn dãy số, khóe miệng khẽ cong lên, nói: “Là Tiểu Khê.” “Mau nhận đi.” Tề lão gia chần chờ một chút: "Đừng nói với con bé về chuyện quỹ gia tộc. Đến lúc đó cha sẽ tự mình nói chuyện với con bé.” Tiểu Khê nhất định sẽ tức giận. Bọn họ không hỏi ý kiến của cô mà đã tự ý quyết định, đặt trường hợp là người khác, có thể không tức giận sao? Tề Thiệu nhận điện thoại, nghe thấy giọng nói quen thuộc, trong lòng cũng được thả lỏng: “Em rốt cuộc cũng có thời gian gọi cho tôi rồi sao?” “A Thiệu, tôi định đi MIT học......” “Cái gì? Em cũng muốn đi MIT học sao? Vậy thật tốt quá, hoan nghênh em tiếp tục làm bạn học của tôi.” Tề Thiệu vui vẻ đến nỗi thiếu chút nữa nhảy dựng lên. "Tôi muốn học chuyên về Thông tin điện tử. Anh giúp tôi hỏi thăm một chút các thông tin liên quan về ngành học này. Tôi còn muốn xin học bổng, cái này có khả thi hay không?" "Tôi sẽ giúp em hỏi thăm một chút về chuyên ngành và học bổng toàn phần. Trước mắt em có thể liên hệ với văn phòng tuyển sinh trước, nói rõ tình hình với họ thử xem sao. Mà phương thức liên lạc em vẫn còn giữ chứ?" “Có, tôi định thứ hai sẽ gọi điện thoại cho họ.” Vừa cúp điện thoại, Tề lão gia vội vàng hỏi: “Tiểu Khê cũng muốn ra nước ngoài du học sao?” “Đúng vậy. Lần trước cô ấy đã từ chối lời mời của MIT, có thể bây giờ đã nghĩ thông suốt.” Tề Thiệu đặc biệt vui vẻ, hận chân mình không thể ngay lập tức khỏe lại, bay đi gặp Cố Vân Khê. Mọi người: … Cái gì? Từ chối lời mời của MIT? Là kẻ điên nào vậy? "Học sinh lớp thiếu niên trong khoa các con đều thật lợi hại." Tề lão gia cảm khái từ đáy lòng: “Tiểu Khê năm ngoái đã học 1 năm, cũng không cần lãng phí thêm một năm nữa. Khoa chính quy bọn con không bắt buộc phải bắt đầu lại từ đầu chứ?" “Không đâu, cô ấy sẽ học tiếp.” Tiếng hít ngược không khí vang lên. Là học ở MIT đó? “Cô ta thông minh như vậy sao? Bây giờ chỉ là xin thôi... "Tề Minh Châu cảm thấy chua xót. Tề Thiệu bình thường lười nói chuyện với bọn họ, nhưng sự tình lần này lại liên quan đến Cố Vân Khê, nên hắn cũng nói nhiều hơn. "Cô ấy là một nhà nghiên các phần mềm hiện đại tân tiến nhất hiện nay của nước ta. Các trường đại học hàng đầu trên thế giới đều đã gửi thư mời và cho phép cô ấy tự mình chọn bất cứ trường đại học nào để học. Miễn là cô ấy muốn." Tề Minh Châu cảm nhận được áp lực vô cùng to lớn, thêm vào đó còn có chút chua xót. Vậy là cả đời này cô cũng không thể thắng được Cố Vân Khê sao? Tề lão gia lúc này mới phát hiện có gì đó không đúng: “A, Tiểu Khê không phải chỉ mới học đại học có một năm sao? Sao bây giờ đã có thể tốt nghiệp rồi?” “Cô ấy đã bắt đầu chuẩn bị luận văn tốt nghiệp đại học từ lâu rồi. Bên trường cũng dựa vào năng lực đặc biệt nổi bật để cho cô ấy có thể tốt nghiệp sớm.” Tề Thiệu vừa nghĩ tới có thể tiếp tục làm bạn học với Cố Vân Khê, còn có thể thường xuyên cùng nhau ăn cơm, trong lòng đã cảm thấy vô cùng vui vẻ, nên hắn cũng không quan tâm đến mấy chuyện khác. “Cha cũng biết, cô ấy là thiên tài nên chúng ta không thể dùng suy nghĩ của người bình thường để áp dụng lên người cô ấy được.” Tề lão gia không phải hoài nghi năng lực của Cố Vân Khê, mà cô như vậy… cũng quá khoa trương đi: “Con bé bận rộn như vậy, còn luôn ở HK, vậy mà còn có thể tốt nghiệp sớm được sao?" Theo ông biết, Cố Vân Khê đã mất tích được nửa năm nay, đồng nghĩa với việc cô không đi học ở trường. Tề Thiệu thần sắc bình tĩnh, thản nhiên nói: "Trong tay cô ấy có thêm ba phát minh độc quyền, trình độ như vậy cũng không cần học tiếp nữa, cô ấy nên tốt nghiệp rồi.” “Nhưng con bé học chuyên ngành vật lý.” Tề lão gia có chút không hiểu: "Những phát minh độc quyền kia không phải đều chuyên về máy tính sao?” Tề Thiệu cười nói: “Chuyên ngành của cô ấy bao gồm cả vật lý và máy tính, còn kèm theo môn điện tử. Lần này là lấy bằng tốt nghiệp về chuyên ngành điện tử.” Sớm biết cô chính là yêu nghiệt, nhưng không nghĩ tới cô lại yêu nghiệt tới như vậy, Cô còn muốn để người bình thường sống hay không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]